Bạn chưa làm được gì cho họ. Họ so với một thằng 21 tuổi ru rú xó nhà và đưa ra kết luận nó chỉ đủ trình độ vu khống. Thế có phải đỡ cho cả hai không.
Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí. Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới. Và việc bạn liệt kê này cho thấy bạn không định khoe đau mà chỉ muốn sự việc được nhìn nhận một cách công bằng hơn.
Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu. Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ. Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba.
Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết. Bạn, nghĩa là những ai đọc xong nó không coi tôi là thằng hâm, thằng điên, thằng gàn dở, thằng đểu hoặc thằng hèn. Nhưng bởi vì không biết giống thế nào.
Phải biết giữ sức khỏe mà học chứ. Bạn lại muốn lưu lại. Sáng tạo cũng là một công việc không thể thiếu sự tỉnh táo và đứng ngoài nó.
Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại. Chúng trở thành một thói quen của tiềm thức, được tiềm thức lau chùi và tự động bật lên hàng ngày. Cái giấc mơ nó mất đi thì thôi.
Nhưng tự lúc nào yêu viết mà không hay. Họ quên rằng cần có thương gia, cần có nông dân, cần có người bán hàng rong… và cần có cả nhà thơ. Những con vật, những con người tự tử nhiều quá.
Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ. Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu. Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì.
Bởi vì, khi đã thực sự thiện rồi thì khó mà đủ ngu si để trở nên ác nữa. - Ông đã cố tình cưỡng lại những cám dỗ tôi đưa ra. Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt.
Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen. Nhưng những ám ảnh về đời sống khiến bản thân ta đòi hỏi mình sống như một anh hùng. Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa.