Tất nhiên là tôi quyết tâm trở nên giàu có”. Thứ nhất, đó không phải là xe của tôi. Tôi thật sự vui mừng khi những khóa đào tạo, buổi thảo luận, hội thảo và những buối cắm trại do tôi tổ chức đã làm biến đổi cuộc sống của mọi người nhanh chóng và bền vững đến thế.
000 đô-la mỗi năm từ vụ đầu tư này, trong khi mỗi năm, cha tôi chỉ kiếm được khoảng 15. Những câu chuyện như thế hữu ích hơn và làm cho cuộc sống của chúng ta tốt đẹp hơn nhiều so với những câu chuyện vô bổ trước kia. Hãy có một ống tiết kiệm ở nhà bạn và bỏ tiền vào đó hàng ngày, có thể là 10 đô-la, 5 đô-la, 1 đô-la, thậm chí
Họ thấy hoàn toàn xứng đáng được như thế. Trong vòng một năm sau đó, chúng tôi đã mua được năm căn nhà và thu lời ít nhất 18. Đến đây, có thể bạn nghĩ rằng nếu phải chọn giữa sự giàu có và được mẹ (hay bất kỳ người nào khác) tán thành thì đa số mọi người sẽ chọn sự giàu có.
Tại sao lại thế? Bởi vì thông điệp của họ với chính mình luôn đầy rối rắm. Nếu bạn nghe thấy câu đó, bạn phải hiểu rằng bạn đang nghe một người khách vãng lai chỉ tình cờ ghé qua. Và thế là phần lớn chúng ta không biết chút gì về nguồn thu nhập đó, và không làm gì để có thu nhập đó.
Điều đó có nghĩa là bạn sẵn sàng làm những gì cần thiết, dù tốn bao nhiêu thời gian cũng mặc. Vấn đề lớn nhất của họ là làm sao xử lý tất cả các khả năng kiếm tiền mà họ nhìn thấy. Bộ hồ sơ “Khi bạn đang nợ nần, đừng mua bất cứ cái gì nữa” chưa bao giờ được cài đặt trong đầu cô và nó không tồn tại, có nghĩa là khả năng lựa chọn đó không phải một phương án để cân nhắc.
Lập danh sách mười điều bạn biết ơn trong đời và đọc to nó lên. Thế là vợ tôi đi hỏi xin cha. Nhưng rồi nó lại nghe bạn nói “người giàu rất tham lam”, nên lại bắt đầu hỗ trợ bạn trong việc không cần có nhiều tiền.
Làm như vậy là bạn thẳng thừng phủ nhận niềm vui và cảm giác dễ chịu đến từ hành động cho đi của họ. Suy nghĩ này không là gì khác ngoài nỗi lo lắng và bản năng tự vệ hình thành trong tâm trí. Khi giải quyết các vấn đề liên quan đến tiền bạc, sẽ thật là tuyệt vời nếu bạn có thể suy nghĩ y hệt như người giàu? Tôi hy vọng bạn sẽ nói “tất nhiên” hoặc điều gì đó tương tự.
Nhìn vũng nước ấy, tôi chợt nhận ra rằng đồng tiền cũng hoạt động đúng theo cách thức như vậy. Giờ đây ở tuổi 30, Sue đã là người tự do về tài chính, nhưng không phải bằng cách kiếm ra một đống tiền, mà bằng cách giảm bớt chi phí sinh hoạt cá nhân một cách hợp lý và có ý thức. Họ thường bị sốc khi hiểu ra sự tác động từ những kinh nghiệm của cha mẹ đã tạo nên niềm tin và thói quen của họ về tiền bạc đến thế nào.
Bạn có thể là một nạn nhân hoặc bạn có thể giàu có, nhưng bạn không thể là cả hai. Thậm chí, họ còn đề ra mục tiêu trở thành nhà tài trợ chính trong thành phố cho các hoạt động của Quỹ Khám chữa bệnh Trẻ em. Có, tất nhiên là tôi đã làm như vậy.
Với những ai dùng lý lẽ “Tôi không có nhiều tiền đến mức cần phải quản lý” để biện minh, thì quả là họ đang có cái nhìn sai lệch về vấn đề này. Vậy thì mấu chốt vấn đề không nằm ở số tiền bạn có, mà ở phương thức bạn quản lý số tiền đó. Nào, sự so sánh này có mù mờ không? Cái gì quan trọng hơn, tay bạn hay chân bạn? Có lẽ cả hai đều quan trọng.