Anh đang đi dạo trong sân. (Sao lúc đó tôi lại dám mạo hiểm với đất đai của cha thế nhỉ?). Trêm hết,đừng để nó làm bạn tổn thương bởi trên thực tế,chúng không đáng giá tí nào mà chỉ là những kinh nghiệm vẩn vơ.
Ở tuổi 16, ông sang Pháp học. Có lẽ câu chuyện dưới đây của Bob Protoc trong quyển “ You were born rich” ( Sinh ra đã giàu có) sẽ được minh họa cho điểm mấu chốt trong thông thông điệp của tôi Thế là việc này đã đi xa đến mức suốt khoảng thời gian đó, Ban chấp hành chúng tôi bị chi phối bởi cái gọi là yếu tố “xã hội chủ nghĩa”.
Việc học của ông phải tạm dừng vì chiến tranh thế giới thứ 2 nhưng ông đã biết tận dụng nó bằng cách mở sạp bán nước giải khát,bánh ngọt và trái cây . Tương tự như trong kinh doanh,đừng bao giờ cảm thấy cay đắng . Khi bắt đầu bán bảo hiểm năm 1970, ông khởi đàu với một con số không.
Đối với tôi, khả năng giữ được cầu vồng mới đúng là thành công thực sự. Một số người định nghĩa “ sự thành công” là một cuộc hành trình kéo dài từ ngày này qua ngày khác, hướng về một mục tiêu có giá trị được đề ra từ trước. "Tôi có thể làm được điều đó không !-sự do dự trước thất bại "
“Không phải bạn đã thất bại , mà bạn chỉ chưa tìm ra được cái gì hơn thế!” Rồi trận động đất lại phá hủy nhà máy của ông và sau cùng,ông quyết định bán nhà máy sản xuất bạc pit-tông cho Toyota. Tôi cũng có cùng cảm giác như thế.
Sau cùng, cũng người bạn ấy, khi thấy tôi quá mê mải với cuốn băng, đã tiết lộ với tôi là đang có một cuộc hội thảo về quyển “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu”. Reis thực ra không thất bại. Hầu hết chúng ta đều không thích mưa.
Không thể dùng lời để mô tả hết cảm giác của tôi lúc ấy. Câu trả lời là không phải thế. Thời thanh niên của Lý được đánh dấu bằng sự thử thách, tính kiên cường và tài tháo vát, những phẩm chất giải thích vì sao ông đã đưa đất nước Singapore thành công nổi trội.
Có lẽ đây là lí do tại sao mà ta nghe thấy nhiều câu chuyện thành công bất ngờ của một người bỏ học giữa chừng trở thành một nhà công nghiệp tư bản hàng đầu. Nhiều người không chú ý được đến điều đó. Như vậy , theo “thông lệ”, ta sẵn sàng đón nhận những hậu quả không thể nào tránh được một khi ta thất bại .
Khi công tước Wellington đánh bại Napoleong trong trận Waterloo, ông đã nói: “ Không phải quan lính Anh dũng cảm hơn quân lính Pháp, mà họ không chịu thua, cứ chiến đấu mãi!”. Đi học ở Swatow, Trung Quốc và trở về Bangkok năm 17 tuổi. Bất kể chỗ làm có xoàng xĩnh như thế nào , công việc có bé xíu như thế nào hay những người khác đối sử thô lỗ như thế nào với mình,dường như điều đó không làm anh bận tâm.
Ông thừa nhận cách cai trị hà khắc của Nhật Bản trong 3 năm rưỡi đó đã giúp ông có được “bằng cấp đầu tiên trong cuộc sống thực tế”. Và bất kể bạn định làm gì trong cuộc mạo hiểm mới hay trong lúc lạc đường,đây là lới khuyên từ một người thông thái: Cảm giác đau đớn thật sự là điều không dễ chịu chút nào, nhưng đó lại là một phần thiết yếu của cuộc sống.