Những kẻ đánh mất bản chất người, khi đối diện với bản chất, họ cho là giả tạo, là đạo đức giả, là rởm đời. Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu. Nhưng sự phá bỏ này chỉ là sự phá bỏ vô thức.
Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn. Nhưng mà tôi ươm mầm. Nói vậy mong anh đừng giận vì tôi vô hình hoá anh.
Có lẽ là thứ món tráng miệng bên cạnh những món chính tuyệt hảo không đủ cho tất cả. Chỉ hơi rờn rợn và xa cách. Đêm qua bạn ngủ lúc khoảng 23 giờ.
Để không bao giờ khuỵu xuống cả. Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế. Người lớn thì thật xa lạ.
Nếu quay mặt ra ngoài cửa, bên phải là cây chanh và giàn thiên lý. Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để. Những hỗn mang bao trùm lấy bạn, thách thức bạn.
Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự. Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả. Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử.
Tốt hơn là nên nhập vai. Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy. Nhưng chắc những người hiểu biết cũng biết gạn đục khơi trong để tìm thấy một chút mạch nguồn của vấn đề.
Cô giúp việc bảo mẹ anh dặn vào bác, bác phải vào viện. Cặp giò kia phàm tục quá. Dù lúc đó chả nghĩ gì.
Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ. Các anh chị đi thi đại học bác cũng đi xem bói, vừa rồi, lại nhờ cháu đèo cô đi mua hàng mã về đốt giải tà cho chị… Lúc tan tác, có người cười bảo: Đấu tranh gì mà được có dăm bữa nửa tháng.
Trong thế gian này, chẳng có gì tan biến cả. Nhưng dùng lí trí và nhạy cảm của ông ta để đoán mộng cho tiềm thức của người khác thì rất khó, có quá nhiều dữ kiện thuộc về một người mà người khác không nắm bắt được. Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ.