” _KASEMSOOK BHAMORNSATIT Bất kể chỗ làm có xoàng xĩnh như thế nào , công việc có bé xíu như thế nào hay những người khác đối sử thô lỗ như thế nào với mình,dường như điều đó không làm anh bận tâm. Anh phải trở lại lái xe tải thôi".
Ta phải tìm xem nguyên liệu bỏ sót ấy là gì và thêm nó vào”. Đừng dùng thủ đoạn để thay đổi chúng. Chúng ta thường nghe người ta hỏi làm gì để thành công.
Thú nhận, tôi đã quên béng nó suốt cả năm trời. Họ không gán những hình ảnh tiêu cực cho những điều mà họ không làm được. là một ngày nào đó,chúng ta sẽ không bị đánh giá theo màu da của mình hoặc theo độ dài của tóc mà theo những gì chưa đựng trong bộ nào chúng ta .
Ngày nay, xã hội loài người dường như bận tâm với việc kiếm việc làm. Einstein, một trong những con người vĩ đại nhất, chí ít cũng là một nhà vật lý vĩ đại nhất mọi thời đại, ra dời tại Ulm, Đức vào năm 1879. “Kỷ lục chạy đua 1 dặm là 4 phút 12,75 giây.
Tôi trở thành Giám đốc điều hành của công ty. Hãy hỏi bất kì một bác sĩ nào ,họ sẽ xác nhận những triệu chứng đó chính là hậu quả đầu tiên của sự gia tăng vượt quá mức cho phép của lượng mật trong máu. "Rất khó ,quả thật rất khó"Thành Long nói "vì vậy thay vì cố gắng trở thành ông ấy )Lí tiểu Long ),tôi quyết định trở thành chính mình "
Hình như người ta tin rằng, nếu nguyền rủa và bang bổ lúc thất bại, sau ngày bạn sẽ có tiềm năng để trở thành người chiến thắng vẻ vang. Nó không có được cảm giác đau đớn. Khi leo lên bậc thang cuộc sống,ta cần phải suy nghĩ (đây chính là đấu tranh tinh thần).
Như đã hứa, ông đã trở về giải phóng Philippin khỏi sự thống trị của Nhật bản trong chiến tranh thế giới thứ 2. "Những thất bại đầu đời đem lại lợi ích thiết thực to lớn nhất " Chừng nào ta còn sống , ta còn nếm trải nỗi sầu khổ, buồn phiền và đau đớn.
Năm 1967, ông trở thành Thượng nghị sĩ trẻ nhất ở Philippines ở tuổi 34. Đừng tin rằng một người chỉ nên sống và chết ở một nơi duy nhất . Phần lớn thời gian họ đều nghĩ về bản thân họ.
Khi công ty bị phá sản, tôi cảm thấy rất xấu hổ. Phần lớn thời gian họ đều nghĩ về bản thân họ. Cho đến khi qua đời, ông vẫn không biết đọc, biết viết, nhưng ông đã tạo công ăn việc làm cho hàng ngàn người.
Lần này, cuộc sống của bà đã mất hết ý nghĩa và bà không còn tâm trí làm việc nữa. Cuối cùng,vào năm 1947,một cuộc khủng hoảng nhiên liệu khác thường đã xảy ra ở Nhật Bnar thời hậu chiến. Nỗi sợ hãi thất bại không chỉ ghi dấu lên “sự thất bại” của bản thân người đó mà còn ghi dấu lên cả việc xã hội sẽ phản ứng ra sao đói với những người bị thất bại.