Secchaua

Chuyến công tác sung sướng với em thư ký

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và họ tìm thấy niềm hạnh phúc khi bảo vệ lẽ phải khi đã có người đi tiên phong. Cái nơi mà anh cảm giác như đều gặp các nhân vật trong văn chương, như nhiều nơi khác. Không phải lúc nào bạn cũng lủi thủi quay lại.

    Cái vỏ kẹo bé tí, sân vận động đằng nào chả phải quét dọn. Đầu tiên tôi đốt cái cuốn sách tiếng Anh (đã xé thêm mấy trang sau khi mẹ về). Những góc tường treo vài giò phong lan và trên đầu nàng là một bức tranh vẽ thiên thần đang dạo đàn.

    Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn. Vừa nãy bác bảo hôm nay phạt cháu không được về. Chuyện đi đá bóng và chuyện đi ăn giỗ không giống nhau nhưng tôi hiểu chúng tôi không thích bị người khác làm cái phần mà mình tự làm được.

    Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên. Tôi rất hay chảy nước mắt. Bằng những nấc thang nhận thức mà bạn mày mò.

    Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác. Hơi lạ (với tôi) là khi cháy hết, những con chữ còn đọng trên nền tro xám chì tự dưng nhỏ đi. Chắc là có những đôi mắt du lịch nhìn ra xa xăm.

    Ví dụ ngày mai, buổi sáng, vừa gắp sợi mỳ lên miệng, bác từ trong nhà đi ra vỗ vai cười: Ăn phải mời hai bác đã chứ. Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn. Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao.

    Tai họa có thể ập xuống bất cứ lúc nào. Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình. Đến nhanh nữa lên, để con người đỡ khổ.

    Cái hồn nó chẳng bao giờ đòi hỏi cái gì ngoài tình yêu thương. Thêm nữa, bạn đầy những hạn chế của tuổi trẻ bị dồn nén. Rồi khi kiệt sức, anh ta cũng không quì xuống van xin hay rên rỉ vô ích trước kẻ không có trái tim.

    Thấy máu cũng không dồn xuống đầu như mẹ bảo mấy. Cuộc sống luôn cho tôi chỗ để sinh tồn. Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp.

    Anh họ trong bữa cơm hôm qua nói với bác trai: Bao giờ cưới chị xong, con mua vé để hai cụ đi xem phim với nhau. Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng. (Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác).

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap