Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng. Trong sở thú này, những con vật trở nên hờ hững vì tù túng. Trước đây, bạn từng rất khỏe.
Vì sự mệt mỏi vì những nỗi lo của họ. Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn. Mà chắc gì bác đã biết được chuyện gian dối của bạn.
Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ. Mọi thứ đều không mới. Cháu mai sau là chúa sợ vợ.
Mướt mồ hôi để quên đi niềm trơ cứng ở xó lớp. Có đến hàng trăm con. Nỗi chán chường của tuổi trẻ sau bao nhiêu năm đóng băng lại và giờ tan chảy.
Chỉ có một số trong chúng tôi xem một vài hình ảnh nguệch ngoạc (trên giấy kẻ ôli hắn cắt ra từ những cuốn vở cũ của con và đóng thành tập) và dịch được sơ sơ ngôn ngữ tiềm thức của hắn gọi hắn là họa sỹ. Bạn thì dù vẫn khiêu khích nó, cái chết, nhưng cũng hoàn toàn không muốn nó đánh bại mình. Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.
Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong. Tích trữ một khả năng kiến giải, phân tích tàm tạm để mổ xẻ vấn đề. Tôi vừa tắm xong, đội một chiếc mũ lưỡi trai, xuống ngồi bàn uống nước.
Kẻo lỡ ra dân tình chỉ đọc được đến đây, suy diễn lung tung thì khổ. Rằng: Sự lười biếng ấy khiến trẻ con khổ. Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không.
Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu. Tôi viết theo ông ta. Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ.
Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá. Đến tầng mà lúc về tôi hỏi cậu em mới biết là tầng 3. Điều đó làm tôi phần nào yên tâm.
Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác. Mình không bao giờ thả. Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế.