Bọn khỉ nghe thấy thế bèn nổi giận nhảy nhót lung tung. Mạnh Hoạch: “người xem quân đội của ta như thế nào Mạnh Hoạch thấy doanh trại chỉnh tề, quân sĩ nghiêm minh sĩ khí hào hùng, trong lòng rất khâm phục nhưng vẫn chưa chịu phục tùng. Trong giao tế ai cũng có lúc bộc lộ sai lầm, ví dụ như đọc sai chữ Hán, nói sai chuyên môn, nhớ sai danh tính, chào hỏi không đúng đối tượng v.
Người ta bị tâm trạng đó chi phối mà bị anh làm cho không có đường xuống đài thì phản ứng mãnh liệt hơn bình thường, thậm chí kết thành oán thù suốt đời. Càn Long nghe xong cả cười cho quả là như thế. Dùng thái độ không để ý đến họ khiến cho họ cô độc là phương pháp để hạ khí thế cao ngạo của họ.
Tôi rất tự tư nên tôi chấp nhận lời nói dối này hoặc là vì tôi không thể không có Tử Kiến chăng? Kết hôn được hai năm tôi mang thai, tôi cảm động quá ngất đi. Cho nên thay đổi thái độ là một hành vi chủ động hữu hiệu, phải chú ý đến hai chữ hữu hiệu. Ông ra sức che giấu vụ Water gate.
Tin tức truyền đến Pari, Rogierpin kinh hãi. Trần Ngọc Thư bảo Trần Đông rằng: chúng tôi rất nhân đạo. Đàm Tự Đồng vội nói: “ Vậy bây giờ chúng ta hãy quyết định hành động như thế nào, tôi sẽ tâu lên hoàng thượng ngay".
Trước khi qua đời cụ còn nhắc đến danh (tên gọi) của mình. Cho nên sau khi nói sai thì quan trọng nhất là sửa sai như thế nào. Tôi bèn kêu lên: “John đấy à!” Bạn nên biết chồng tôi là Jaek.
Chị phát hiện động cơ không tốt của người bạn. Có không ít những chàng trai đứng trước mặt đối tượng thường không chịu im lặng mà luôn mồm khoa trưởng ban thân nào là tốt nghiệp ở trường đại học danh tiếng nào đó, nào là công tác tại một cơ quan nào đó lương bổng hàng tháng 3000 nhân dân tệ, nào là đồng sự ca ngợi tài năng trí tuệ như thế nào. Miệng nói thế mà lòng nghĩ rằng: "Hỏng quá, lại gặp hắn, mau mau chuồn thẳng".
Người hài hước nhất là người có khả năng thích ứng nhất Hài hước là thang thuốc hạ nhiệt trong giao tế. Người xưa bình phẩm sáng tác văn học thường nói: "Kim ngọc mãn đường bất thị phú quí khí tượng" (Vàng bạc đầy nhà không phải là giầu sang) . Ông nói: "Khi anh ta còn học năm thứ tư đại học thể thao thì là một cầu thủ có tài.
Anh nên chủ động dừng lại, đề nghị chủ nhân tiếp người mới đến. Trần Bố Lôi đương thời là thủ bút tờ Thương Báo ở Thượng Hải. Câu trả lời này thật là xảo diệu, vừa thuận theo ý hoàng đế vừa khiến cho quần thần không thể đả kích.
Đến ngày thứ tư, lương thảo quân Hán bị vây đã cạn kiệt, quân tướng bị thương càng nhiều. Sau đó anh tìm chủ hiệu hỏi: "Bát canh này là cho ruồi hay cho tôi, xin ông giải thích cho?" Chủ hiệu mắng người phục vụ mà thản nhiên không quan tâm anh ta. Không cần phải phiền não lâu mà phải suy nghĩ vì sao người đó lại vô lễ như thế.
Anh nói năng mềm mỏng, lý giải không sai, biện pháp khả thi họ tất nhiên sẽ vui lòng tiếp thu. Cho nên nói anh ta giống với diễn viên nọ thì vô tình tán tụng lại trở thành chỉ trích khuyết điểm của anh ta. Anh không tìm thấy địa chỉ chứ không phải đường đông quá".