Một hôm, trong cơn tuyệt vọng, tôi quyết định trốn khỏi Babylon để đến một nơi khác với hy vọng làm lại cuộc đời. - Ta nghe rằng, ông đã bắt đầu sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng? Trong số đó có hai người ăn nói rất hoạt bát, vui vẻ.
Theo luật, ông ấy có thể bán anh như một món hàng để lấy tiền trả nợ. Họ cư ngụ trong một lãnh thổ có các tường thành bao bọc. Tôi cảm thấy tương lai của mình và gia đình thật yên ổn vì trong nhà có đầy tiền vàng dự trữ trong các rương, hòm… Tôi không còn là người bạn thân làm lụng vất vả của anh nữa.
Con đi kiếm việc làm nhưng không ai chịu thuê con cả. Nhận được sự khích lệ của mọi người, người thợ dệt vải nói tiếp: Ông không nhìn được cảnh họ đánh đập người nô lệ, mặc dù ông nghe rất rõ tiếng kêu thét thảm thiết của người đó.
Điều này cũng đã chấm dứt tình bạn của bò và lừa". Anh chẳng còn hơi sức để phân minh với Dabasir: Năm mươi đồng tiền vàng! Số tiền mà có lẽ suốt cuộc đời Rodan, anh không dám mơ là có ngày mình sẽ sở hữu chúng.
Cơ hội không chờ đợi ai bao giờ. Đó là một bài học khôn ngoan và rất cần thiết cho trường hợp của tôi bây giờ. Bạn nên tham vấn ý kiến của những người giàu kinh nghiệm và tin tưởng vào lời khuyên đó, sao cho vàng có thể sinh lợi nhiều nhất.
Arkad có một nguồn thu nhập dồi dào nên cái túi của ông ta vẫn luôn đầy ắp, cho dù ông ấy tha hồ chi tiêu. Cha sẽ trao cho con hai vật để giúp con có điều kiện thực hiện ý định của mình. Họ đều là những người khôn ngoan và luôn biết cách sử dụng vàng sao cho có lợi nhất.
– Hadan Gula thành thật trả lời. - Do thần biết nắm bắt những cơ hội tốt đến với mình, tất nhiên mọi thần dân trong vương quốc của bệ hạ cũng có những cơ hội đó nhưng họ đã không biết nắm bắt chúng. - Thế không phải do số mệnh quyết định người này giàu có, còn người kia phải cam chịu cuộc sống nghèo hèn sao? Ông hãy làm ơn giải thích điều này cho chúng tôi hiểu.
Sau đó, họ đem nung chín và cất giữ. Tôi sẽ kể cho cậu nghe về chuyện này. Nhờ vậy, người dân Babylon mới có thể cày cấy, trồng trọt và chăn nuôi, có được cuộc sống sung túc, giàu có trên mảnh đất quê hương mình.
Mặt khác, ông nhìn thấy tương lai của mình rồi sẽ tương tự như cuộc sống của Arad Gula lúc bấy giờ. Nếu vào trong quán, không lẽ anh ngồi nhìn Dabasir ăn uống một cách ngon lành còn mình ngồi không với cái bụng đang đói meo như vậy. Tôi sợ hãi đứng đó, trong khi bốn người đàn bà nhìn tôi từ đầu tới chân.
Thời gian đầu, những khoản nợ còn ít và nhỏ nên tôi vẫn còn chi trả được. Tiếp đến, các bạn kiểm soát những khoản chi tiêu của mình để bảo đảm rằng, tiền được bỏ vào nhiều hơn khi lấy ra. Khi chúng ta đói, tinh thần của chúng ta sẽ trở nên sáng suốt và nhạy cảm hơn với các mùi thơm của thức ăn.