Secchaua

Địt cô bạn học xinh tựa thiên thần cực phê

  • #1
  • #2
  • #3
  • Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng. Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ. Với người không quá lo về thực phẩm thì đánh mạnh vào nhu cầu hưởng thụ.

    Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác. Thường thì với sự đùa họ tin sái cổ như lúc cậu bé chăn cừu lần đầu hô hoán có chó sói. Ý tưởng của gã dừng lại ở chỗ vẽ cái tivi xoay ngược, mọi đồ vật đều xoay ngược.

    Tất nhiên là anh không đích thân cắn trực tiếp mà anh lại dùng đến những con chó ngao của anh. Nhưng bên cạnh việc đem lại tự do để phát huy năng lực cho một số con người, có thể thấy đi hoang cũng tạo ra vô số ma cô, gái làm tiền và trẻ vô thừa nhận. Một ngày thả ra nắng mặt trời.

    - Tôi biết ông sợ làm tổn thương đến vợ ông. Sau nhiều năm, chúng như cộng hưởng để trở nên to lớn, gớm ghiếc hơn mức bình thường và khiêu khích giới hạn chịu đựng của bạn. Nhưng đành phải nhả ra.

    Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng. Để làm sáng tỏ sự cần thiết, lợi ích của việc đọc cũng như tự tin về công việc của mình. Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em.

    Em có thấy Đankô hối hận khi trái tim bị người ta dẫm nát không? Anh chẳng phải là Đankô nhưng anh tôn thờ Đankô. Đó cũng là một thứ trói buộc. Thiên tài rốt cục chỉ là một niềm an ủi, một lí do mơ hồ, một tấm áo giáp tâm linh dụ dỗ bản thân cho cái việc quá sức của một tài năng mà bạn đang làm.

    Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác. Hồi đấy em vẫn thường nhìn anh và mỉm cười như lúc này. Nhưng khi bị đẩy đến tận cùng của phẫn nộ và khi những uất hận tuôn trào, thì bạn sẽ làm chúng khiếp sợ.

    Hôm qua tao nóng quá. Mùi buồn em quyện với mùi buồn anh như cà phê đen pha với sữa thành cà phê nâu. Vì thế mới có nghệ sỹ ẩm thực, nghệ sỹ sân cỏ…

    Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn. Có điều, viết đâu phải lúc nào cũng là toan tính thiệt hơn. Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ.

    Chẳng có gì để thấy xót thương. Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi. Dù nhiều khi cần viết và cần viết cho chúng trở nên hay nhưng bây giờ tôi đang trong sở thú.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap