- Kìa, đó là người giàu nhất tại vương quốc Babylon đấy! Trông ông ấy bình thường như bao con người khác thôi mà. Một chấm trắng nho nhỏ nổi bật kia là ngôi tháp của Đền Chuông đấy. Nó đem lại sức mạnh, niềm tin mãnh liệt để ông có thể phấn đấu nhằm thoát khỏi thân phận hẩm hiu của mình.
Hadan Gula ngồi thẳng người trên lưng con lạc đà và xúc động đáp lại: Họ đều là những người khôn ngoan và luôn biết cách sử dụng vàng sao cho có lợi nhất. Ít hôm nữa, ông ta sẽ đến trả tiền cho tôi và nhận lại chiếc nhẫn này.
Nhưng tuyệt nhiên không có ai mời anh một miếng nào. - Ông ta được cho là người giàu nhất ở thành Babylon đấy! – Bansir buột miệng. Cậu hãy yên tâm lấy hai con lạc đà này và trốn khỏi đây mau.
Xin mọi người cho biết, có phải những chủ sòng bài vẫn thường do dự mỗi khi chúng ta hỏi về nguồn gốc thu nhập của họ không? Bây giờ tôi chỉ có thế giữ món đồ trang sức này để làm vật chứng. Đối với những vụ đầu tư kinh doanh mà bản thân mình chưa nắm rõ hoặc không được người giàu kinh nghiệm chỉ bảo thì rất dễ bị mất vàng.
Bởi vì, anh ta không hề có một chút nỗ lực nào trong công việc. - Chia chứ, chia chứ! – Ông Nana-naid nói ngay. Nhưng cháu vẫn không hiểu nổi tại sao ông lại trở thành một kẻ nô lệ?
Quả là ông chưa bao giờ biết được sự giàu sang thật sự cho đến khi nhìn thấy tận mắt nhà vua Nebuchadnezzar đội cái mũ dát vàng, mặc chiếc áo nhung gấm sang trọng và ngay cả rèm của chiếc xe ngựa cũng bằng loại vải màu vàng quý hiếm. Nhưng sau đó, anh ta cứ tìm cách nấn ná ở lại và không chịu trở về nhà để lấy tiền như đã hứa. - Tôi xin tỏ lòng kính phục bạn! Bạn đã không ngần ngại nói một cách thẳng thắn đến vấn đề đó.
Ông vô cùng xúc động và không cầm được nước mắt. Ông cảm thấy thật xót xa nên chìa cho anh ta một cái bánh. Cậu nghĩ như thế nào, Tarkad? Cái dạ dày trống rỗng của cậu có làm cho đầu óc của cậu sáng suốt hơn không? Cậu có sẵn sàng lấy lại uy tín và lòng tự trọng của mình không? Cậu đã nhìn thấy giá trị thật của cuộc sống chưa? Cậu có mong ước trả hết các món nợ của mình và trở thành một con người đáng kính ở Babylon không?
Và vì vậy mà đã làm tiêu tán hết gia sản của ông nội cháu để lại. Lúc bấy giờ, đây là một vương quốc đang phát triển và có nhiều cơ hội tốt cho những người trẻ tuổi đi theo một đoàn lữ hành và kết thân với nhiều người. Trước mắt bạn, tương lai đang trải rộng con đường dẫn tới những miền đất xa xôi đầy hứa hẹn.
Các nhà khoa học rất chú ý đến hệ thống kênh đào của người Babylon cổ đại. Chúng ta thường mong ước được giàu có, nhưng chúng ta không biết rằng, đang trong tình trạng nghèo khổ mà muốn được giàu có ngay thì chỉ là điều không tưởng. Cạnh lều là các kiện hàng được xếp tươm tất với những tấm vải bố chắc chắn bao bọc bên ngoài.
Qua một thời gian, cái túi của các bạn cũng sẽ giống như giỏ trứng vậy. Những ngày tiếp theo, hai con lạc đà di chuyển rất chậm chạp, thức ăn và nước uống đã cạn, trong khi đó ánh nắng mặt trời không ngừng đổ lửa xuống người tôi. Có phải thế cậu Tarkad?