Secchaua

Ngón tay điêu luyện của kẻ biến thái khiến em nữ học sinh “nứng” trên chuyến tàu điện

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mình đã nói là coi nhau như bạn bè thôi cũng được, vậy mà,… thế Có những người thích ở nơi đông người mới nghĩ ra nhiều thứ. Tiếng chim kên kên thỉnh thoảng lại thét lên làm Ghét thêm rùng mình.

    Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Chíp đi học, ba đi làm, mẹ đi chợ. Lúc này Chíp mới để ý kĩ khuôn mặt của vị ni cô tốt bụng. Đi đến đâu bạn cũng có thể dễ dàng bắt gặp, ra đường thì gặp cô Bụi, vô nhà thì gặp bác Bồ Hóng và Mạng Nhện, thậm chí không cần phải làm gì ngoài việc ngồi yên một chỗ thì chỉ sau một thời gian ngắn bạn sẽ có cơ hội được diện kiến một trong những thành viên gần gũi với con người nhất trong dòng họ nhà Dơ – là Ghét.

    Ngồi nhìn mẹ nhào bột bánh, Bông hỏi : "Mẹ à, Tết này sao bố không về với mẹ con mình?". Rồi chuyện gì đến cũng đến, ngày cô lên máy bay cũng là ngày anh xa quê, đặt chân lên giảng đường đại học nơi đất khách. Loay hoay mặc một đống phụ kiện linh tinh, nón mũ, găng tay, áo khoát, tôi chợt nhớ ra rằng mình mặc áo dài mà quên mất.

    Trước ngày cô ra đi họ đã có một buổi “hẹn hò kỳ lạ”. - Anh chuẩn bị tài liệu đầy đủ chưa, thầu dự án này thắng hay thua là ở phần thuyết trình của anh đấy. Cụ ngồi đó, chỉ một mình.

    - Lỗ mũi lên tiếng: Bậy, thế cậu chưa xem phim Charlot và cô gái mù à, vui nhưng lãng mạn và cảm động biết làm sao, cứ coi đến đoạn cuối là tớ lại phải dùng khăn lau. "Ở Nhật Bản có một anh chàng tên Tsugitaro, trong nhiều năm anh là một công nhân nhà máy hóa chất, nhưng sau đó bị thất nghiệp. Một buổi chiều, cô ra ngoài dạo phố, thăm lại những nơi cũ để xem sau năm năm quê mình có gì đổi khác nhiều không.

    Bỏ ngoài tai sự nhốn nháo của lớp học, chỉ có Chíp là vẫn ngồi lặng đó. Một người quen dửng dưng rất lạ. Là một sinh viên ngành thiết kế, khi vừa học xong học kỳ I, tôi muốn thử sức mình với một công việc làm thêm nào đó thuộc chuyên ngành của mình để học thêm kinh nghiệm thực tế, vừa để trang trãi một phần gánh nặng về chi phí cho gia đình.

    - À, không có gì, bụi thôi, để nói sau đi, trễ giờ làm việc rồi Nếu bạn ném nó xuống đất, nó sẽ kêu: "bụp!". Tuy không bị gò bó thời gian hay phải đến trực tiếp công ty như những công việc khác nhưng áp lực của Châu Anh không hề nhỏ.

    - Này, ông sao vậy, ông khóc hả, có gì nghiêm trọng không vậy? – Bác Hùng hỏi. Chuyện này không phải mới xảy ra lần đầu, mỗi lần như thế Chip rất buồn. Mỗi khi được nhìn ngắm con mình chơi đùa vui vẻ mọi mệt mỏi và phiền muộn trong chị đều tan biến hết.

    “Điều này thật khó chấp nhận, đề dễ như thế mà, kỳ này mình không thể duy trì chuổi thành tích bất bại để lên mặt với cái lũ đáng ghét kia rồi” - Chíp nghĩ thầm, đôi mắt lệ long lanh đầy nỗi thất vọng. Chị ấy thì "dị ứng" cái tính bê bối của tôi, trong khi tôi lại không thể chịu được sự ngăn nắp một cách máy móc của chị. Tôi hồi hộp bước vào lớp học đầu tiên mà sẽ mình dạy trong cuộc đời.

    Dường như số phận luôn quay lưng lại với con, con buồn lắm, chán nản lắm! Nhiều lúc con không còn muốn cố gắng thật nhiều nữa vì con sợ sẽ lại phải đối mặt với sự thất vọng. ---> Tình iu như con chó, chạy thì nó đuổi, đuổi thì nó chạy, đứng yên thì nó sủa. Định cảm ơn nhưng sao thấy kỳ kỳ nên im luôn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap