Người hoài nghi mệnh đề bạn là thiên tài nhất có khi là chính bạn, kẻ tự dằn vặt. Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm. Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả.
Mà việc này xảy ra như cơm bữa. Đang viết, à không, nói, à không viết, à có nói, chơi thôi. Nhưng mà cái câu ấy, nó kéo nước mắt ra rớm trên mi.
Thời điểm khó chịu nhất là lúc thức dậy và lúc nằm chờ ngủ. Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu. Bà già vục đầu vào thùng rác.
Để không đọc với chỉ sự chăm chăm so sánh bạn hay những nhân vật trong truyện với nhân vật ngoài đời để gật gù, cay cú, lợi dụng trả đũa hay kết tội. Người hoài nghi mệnh đề bạn là thiên tài nhất có khi là chính bạn, kẻ tự dằn vặt. Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi.
chờ được về nhà lấy giấy bút trốn vào một khoảng không ai quấy rầy Mạnh theo cậu nghĩa là thế nào? Mạnh hơn theo kiểu không chơi hay kiểu chơi? Là nhiều bom nguyên tử hơn hay nhiều tác phẩm nghệ thuật hơn? Là nắm được nhiều khoa học hơn hay nhiều tâm linh hơn? Là có năng lực lồ lộ hay năng lực tiềm ẩn hơn? Là được nhiều người quí mến yêu thương hơn hay được nhiều người sợ hãi, e dè hơn? Là to con hơn hay nhỏ con hơn? Là chào đời trước hay chửi đời sau? Đẻ con trước hay đẻ sau? Sinh vịt bầu hay sinh chim cu gáy? Thứ bậc to hay thứ bậc bé trong dòng tộc? Cà to hơn hay cà bé hơn? Khoai mập hơn hay khoai thư sinh hơn? Tửu lượng cao hay tửu lượng thấp? Ngốn nhiều tiểu thuyết hơn hay truyện tranh hơn? Đầu giống Zidane hay như Carlos? Lánh xa đàn bà hay ỡm ờ trăng gió? Nhổ bọt xa hơn hay nhổ bọt gần hơn? Được chửi nhiều hay được chửi ít hơn? Vào tù nhiều hơn hay vào tù ít hơn? Ăn một bữa bảy bát hay nhai nhóp nhép như mèo hen? Hay là hắt xì hơi giống tiếng lợn kêu hơn? Hoặc là cùng lao đầu vào một ô tô xem ai chết sớm hơn? Hay là được con chó chưa từng gặp quấn quít hơn? Hoặc một con người xa lạ ghê tởm hơn? Liệt kê mấy cái này được nhiều hơn hay ít hơn? Bình thường hơn hay quái lạ hơn? Hồn nhiên đến đáng sợ.
Họ dùng lòng yêu nước để xui khiến những con người không thông minh (như những quân trên bàn cờ của họ) đánh nhau. Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được. Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.
Xem trang 16 cuốn NGOÁY MŨI tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh (nếu có) Thanh minh rồi họ lại quên ngay. Bạn bỏ một buổi bấm huyệt để viết.
Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật. Như một thứ bạn bè cho xôm tụ. Lại tắm qua rồi vào phòng xông hơi ướt.
Người bảo nghệ thuật là giản đơn. Sáng nay 8 giờ bạn dậy. Cái thùng rác lở loét hơn.
Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất. Và kẻ thua chấp nhận rút súng tự tử. Đây là một sự đào thải vô tình của thời đại.