000 Mỹ kim không, mà được nghe lời nói ấy, thiệt nó nhẹ người làm sao! 000 Mỹ kim của các bạn giao cho để đầu cơ chứng khoán. Bà kể chuyện một quả phụ lãnh của công ty bảo hiểm 20.
Stanton, Bộ trưởng Bộ chiến tranh, một hôm bất bình, bảo ông Lincoln là "một thằng điên". Tờ Times có đăng một bài nói về một sĩ quan bị trọng thương ở Guadalcannal. Không thúc giục chúng ta theo đạo để tránh vạc dầu ở m ti nữa đâu, mà để tránh vạc dầu ở ngay cõi trần này, cảnh vạc dầu do những bệnh vị ung, sưng phổi, thần kinh suy nhược và điên cuồng gây ra.
Bạn có giống họ không? Có thể được lắm. Muốn sung sướng ta chỉ cần chú trọng đến chín mươi phần trăm những trường hợp tốt đẹp và quên mười phần trăm trường hợp khổ cực đi. Thời ấy óc tôi đầy những lo lắng.
Chúng ta thường can đảm đối phó với những nạn ghê gớm, mà lại để cho những nỗi lo lắng nhỏ mọn vô lý nó thắng ta. Nhưng mụ ta không cần nói đúng hay sai. Những con số ấy mặc dầu đáng sợ, nhưng theo luật trung bình thì phần rủi có là bao?
Evans gần tự huỷ đời ông cho tới khi ông học được rằng: "Đời sống ở trong hiện tại, ở trong ngày đang sống, trong giờ đang sống". Người nhà tôi thu xếp cho tôi được rảnh tối thứ bảy, vì biết tôi bỏ ra một phần buổi tối để tự xét mình, soát lại và tự phê bình hành vi trong tuần lễ. Mùa lạnh, tuyết đông dày trên mặt đất, mà hàn thử biểu nhiều khi chỉ 28 độ dưới số không.
Giai đoạn thứ nhì: Sau khi đã nghĩ tới những kết quả tai hại nhất có thể xả ra được đó, tôi nhất quyết đành lòng nhận nó, nếu cần Bà Elizabeth Connley đã khổ sở mới tìm được chân lý ấy. Hết thảy chúng ta vốn ghét những lời chỉ trích và khoái những lời tán tụng, không xét xem sự khen chê có đúng không.
Tại đó tôi trồng vài chục gốc cây. Cái thế giới bà khám phá ra kích thích bà viết một cuốn sách tả nó. Một ngày ấy, tôi bán nhiều hơn mấy tuần trước.
Cứ nghĩ tới nội việc hôm nay thôi". Tôi giúp những người đàn bà goá đó trong hai năm. Ở đây trường học nghèo, đường xấu; tôi thấy cô đơn, thất vọng đến nỗi có lần muốn tự tử, cho rằng không sao thành công được hết.
Có đêm tôi đi đi lại lại trong phòng hằng giờ và muốn nhảy qua cửa sổ cho rồi đời". Gió nóng thổi suốt từ sáng đến chiều, khiến cho đồ ăn và cả đến không khí đầy vị cát. Ta không tin ta là một người hoàn toàn, ta nên noi gương E.
Thế rồi trừ tám giờ ngủ ra, ngày cũng như đêm, không bao giờ tôi nằm ở giường nữa. Bà Stapleton sợ nhất lập ngân sách cho những gia đình mà lợi tức một năm được 5. Chúng tôi phải ăn món rẻ tiền trong những hàng cơm bình dân.