Nhớ đừng uống hết nước và ăn hết thức ăn trước khi về đến xứ sở của cậu đấy! - Arkad à! – Ông ấy nói. Đây là một sự đầu tư quan trọng cho tương lai của con, vì vậy con hãy nhanh lên.
Tôi mua dê, cừu rồi xẻ thịt đem ra chợ bán, còn da thì bán cho những người làm giày dép. Ông ra đi cùng với người chủ mới của mình và tự an ủi rằng, dù sao mình cũng đã gặp may. - Chị của anh là một người đàn bà đảm đang, khéo léo khiến tôi rất nể trọng.
Đôi bàn tay của anh ta đã chai sạn nhiều do phải làm lụng vất vả, nhưng anh ta vẫn luôn vui vẻ, hạnh phúc, chứng tỏ kế hoạch của Megidda là kế hoạch tốt nhất. Từ sáng đến trưa, anh cứ dạo bước loanh quanh các quầy hàng bày bán những món ăn thơm phức và mong ước có một đồng bạc để vào chén cho thỏa thích. - Cháu đã hoàn thành xuất sắc trách nhiệm của mình, chàng trai trẻ! – Ông ấy nói với tôi một cách thân mật.
- Thật sự lúc này tôi rất túng bấn, nên chưa thể trả nợ cho ông được. Tôi có thể khẳng định rằng, cơ hội may mắn dành cho mọi người là như nhau, nhưng chỉ một số người là nắm bắt được vận may và trở nên thành công. Các nhà khảo cổ hiện đại vẫn chưa tìm được dấu tích của những bức tường thành nguyên thủy, nhưng theo số liệu từ các cổ vật khai quật được cho biết, chúng cao khoảng 15 đến 18 mét, mặt ngoài ốp bằng gạch nung, lại được bảo vệ bên ngoài bởi một đường hào sâu.
Từ lâu đài của nhà vua, Rodan, người thợ rèn giáo mác của vương quốc Babylon, hớn hở điều khiển con ngựa chạy như bay về nhà. Riêng trong lĩnh vực kinh doanh, sức mạnh tài chính là phương tiện chủ yếu để đo lường mức độ thành đạt của các doanh nhân. Có lẽ ông ấy đã quá già.
Nhưng nhìn vào ông lúc này, những người thân cận đều cảm nhận được ông đang có nỗi lo lắng nào đó trong lòng. Cha đã rộng lượng trao cho con một túi vàng và sự khôn ngoan của cha. Những ngọn đèn thắp sáng trong đền học tỏa ra một mùi thơm đặc biệt khiến cho bầu không khí thêm phần linh thiêng và trang trọng.
Như thế, con cháu của tôi sau này cũng không ai bị khinh miệt về những bất hạnh của cha ông chúng. Đến khi bằng tuổi cha, con sẽ sở hữu được một tài sản có giá trị cho bản thân con. Và một trong những người khách đó không ai khác hơn chính là ông nội của cháu, ông Arad Gula.
Nhưng Tarkad im lặng không nói gì, và anh nghĩ mình cũng chẳng có điều gì để nói cả. Một lần nữa, Babylon lại trở về với đất, nơi đã sinh ra nó. Ông nhớ rất rõ, ông và nhiều người khác đang bị xiềng xích và đi đến gần đám ruộng mà họ đang cày.
– Trong suốt cuộc đời, tôi đã từng chứng kiến rất nhiều người theo đuổi chí hướng riêng của họ trong các lĩnh vực như kinh doanh thương mại, khoa học, nghệ thuật; và không ít người trong số đó đã đạt được thành công. Đây là một món quà đầy ý nghĩa cho những ai đã và đang bước vào thế giới kinh doanh, hoặc cho nhiều người đang còn hoang mang, do dự trong cách sử dụng tiền bạc. - Anh có cho phép người chị của anh mạo hiểm với số tiền mà có thể anh phải dành dụm trong suốt năm mươi năm làm việc cực nhọc bên cái lò nấu đồng, chỉ để cho chồng của chị ta có được kinh nghiệm trở thành một thương gia không?
- Vậy sao! – Hadan Gula ngạc nhiên - Tạo sao ông cho rằng, họ chính là những con người của bốn mươi năm về trước mà không phải là người khác? - Vậy ai trong chúng ta đã từng gặp may mắn và đã để vuột mất nó? Một là biết nắm bắt, quyết tâm thực hiện để đạt thành công và sở hữu được cái tài sản có giá trị; hai là bỏ qua cơ hội hoặc không có ý chí thực hiện, để rồi suốt đời sống trong sự nghèo khó và hối tiếc.