Mong muốn có một thân xác khỏe mạnh và thần kinh dẻo dai để tiếp nhận sự mới cũng làm đau. Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Và khi mọi người đang ôn thi thì bạn đang viết và đang chết.
Nàng nằm nhớ người yêu cũ. Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh. Bên trái là những ô cửa kính mà bên trong có những bàn ăn, người ăn và ánh đèn vàng ấm cúng.
Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp. Được một thời gian lại lẻn sang quán nước cạnh nhà hút. Dù sao, đó cũng có khía cạnh của xu hướng phát triển không ngừng.
Nhưng ông anh cứ hỏi nhiệt độ phòng bao nhiêu, làm bằng gỗ gì. Ta không phải là tên sát nhân. Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào.
Và bạn nhận ra, bạn ngủ để lẩn trốn chúng. Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này. Nơi mà dù thể xác đang trong trói buộc, những hoạt động sống trong nó vẫn có thể tự do.
Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời. Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu! Mi thì làm sao điên hoặc chết được.
Thậm chí, ông có thể làm vua làm chúa ở đó. Phải hết sức giữ gìn. Thi thoảng vẫn bình luận vài câu.
Mãi mãi, ta chỉ là một cậu bé nhạy cảm, càng lớn càng nhạy cảm. Những phiến đá cũng thật êm, mời gọi ngả lưng. Bạn thúc thủ trước nó, bó tay trước nó.
Buổi sáng, ở đây, bạn chỉ thua mỗi bác. Nhưng nó không còn ở đó. Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán.
Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ. Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học. Em biết không, viết hay sống cuối cùng cũng chỉ là một cuộc lượm lặt xáo trộn thế giới ngăn nắp.