như các nhà lý thuyết trước đó. Nhưng cách vận hành mà ông đưa ra để máy có thể tính toán vẫn lại là điều khiển cơ điện, tức là vẫn chậm về thời gian xử lý. 1929, thị trường chứng khoán phố Wall náo loạn, lệnh bán cổ phiếu dồn dập, chỉ số chứng khoán rớt nhanh.
Jeannette lo lắng cho bản án đối với chồng sắp cưới. Nhân viên nghe thì thấy hay nhưng họ cần một cách thức để thực hiện. Thật ra, Tom chỉ thấu hiểu cha mình khi Watson qua đời.
Màu sắc công nghiệp hồi đầu thế kỷ XX có một sức hút mãnh liệt với phần lớn thanh niên. sụp đổ thị trường chứng khoán năm 1929 được ghi nhận là lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ. Cũng giống như Watson đã nhanh chóng đẩy công việc kinh doanh máy tính đục lỗ thành một thị trường và là thị trường quốc tế, thì nay, Gerstner đã nhanh chóng nhảy vào thương mại điện tử - dựa trên cuộc cách mạng Internet.
Sau khi rời trường đại học, Tom vào làm việc cho bộ phận bán hàng của IBM dù ông không thích lắm. Đây là mẫu người rất dễ nhận ra với chiều cao 1m88, luôn ăn mặc đẹp một cách gọn gàng, mái tóc nâu chải bạt ngược ra phía sau và một đôi mắt sâu. Không hoàn toàn như vậy nhưng chương trình hành động của Gerstner chính là tư tưởng từ bỏ những lối mòn thông thường của Watson.
Painted Post là thành phố gần nhà ông nhất. Ông cũng làm ủy viên ban quản trị của Đại học Columbia và trường Cao đẳng Lafayette trong nhiều năm. Watson bắt đầu nói về đẩy mạnh bán hàng:
Nhưng trên bảng Watson lại để lên đó những cuộn giấy lớn. Tom đề nghị hãy vay tiền từ ngài Morgan nhà tư bản tài chính nổi tiếng đến tận ngày nay. Suy nghĩ, suy nghĩ và suy nghĩ là điều ông khuyến khích nhân viên khi đứng trước mọi yêu cầu của công việc và của khách hàng.
Một học trò quá giỏi và là người con thấu hiểu cha mình. Ford, General Motors, Standard Oil, Colgate Pamolive cần vươn ra nước ngoài. Chuyện phá phách này, chính Tom tâm sự với con gái vào cuối cuộc đời.
Đây là huân chương cao quý nhất của tổng thống Mỹ có thể trao cho một công dân. Một dấu hiệu bất ổn nào đó về sức khỏe có thể giúp cho đối phương tận dụng để thắng trong các cuộc thương lượng. Trước khi có thể làm cho IBM trở nên một tổ chức tư duy và tư duy toàn cầu, Watson thấy cần tránh cho IBM sai lầm như ông đã từng gặp.
Sáu trăm thực khách nhìn thực đơn và phì cười: Nước dùng tiết kiệm sức lao động (nước bổ dưỡng), Cải trộn linh kiện tính toán (gỏi cải trộn gia vị) và một món được thiết kế đại loại như vậy. Khi ông nói đến bước thứ hai này, trợ lý thân cận của ông là Nichol có thể đang suy nghĩ theo hướng khác. Bằng cách giảm giá cho thuê, dù lời ít thôi trên mỗi máy, ông đã khuyến khích tăng nhu cầu mua hàng rẻ của
* Kevin Maney, tác giả cuốn tiểu sử về Watson, tên đầy đủ của cuốn sách: The Meverick and His Machine. Đời sống phục hồi và người ta đổ xô đi tìm sản phẩm mới của thời bình. Watson đã chi nửa triệu đôla cho công trình này nhưng giờ đây ông không biết phải làm gì với cỗ máy dài 16m và cao đến gần 2,5m.