Nhưng sau những ngày tháng nhìn vào mắt khách hàng, bà chợt nghĩ: Sao tôi không là người giải quyết vấn đề nhu yếu phẩm cho cả xóm?. Khi Tom chào đời, ngày Watson bước lên bục cao phát biểu.
Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết. Đó là nhờ IBM đã quay trở lại với khách hàng mà vẫn duy trì đỉnh cao trí tuệ nhân tạo. Dĩ nhiên là Tom không thiếu xe hơi nhưng chỉ muốn phản kháng ông bố gia trưởng và kếch xù của mình mà thôi.
Môn thể thao ông yêu thích là cưỡi ngựa trò chơi mà ông đã quá thuần thục từ thời tuổi thơ, chăn cả đàn ngựa kiếm tiền đi học. Kết quả là, như Time ngày 7. Hãy nghe ông nói tiếp với Gordon:
Tom Watson, vừa trở về từ chiến trường, thì tin rằng đó là tương lai của con người và do đó là tương lai của IBM. Lễ hội trại được chăm chút tới mức những con đường nối các trại cũng được tính toán sao cho đất không vấybẩn chân người. Đã vậy, ông còn nhận ra rằng mình bị ăn bớt 60 đôla một tuần tiền huê hồng.
Nhân viên IBM thở phào khi ông chủ làm ngược lại kỹ thuật thông thường là sa thải. Nhưng cách vận hành mà ông đưa ra để máy có thể tính toán vẫn lại là điều khiển cơ điện, tức là vẫn chậm về thời gian xử lý. Thậm chí ngày nay, khi công ty của bạn sắm một phòng karaoke để mọi người hát giải trí thì Watson đã coi trọng những chuyện như vậy từ xưa.
Tom nghĩ rằng mười hai đơn hàng từ quân đội, ngân hàng và hãng bảo hiểm đủ để nói chuyện với cha ngay trong cuộc họp. Trong khi đó, các máy móc của Watson vẫn là Calculator. Và rất có thể, từ quan điểm này của Watson, mà người ta đã gán cho ông câu tiên đoán sai nổi tiếng.
Watson bước qua cổng chính, vào văn phòng của các nhà sáng lập và không biết lý do được gọi đến đây. Biệt danh của ông này là Ket, nhỏ hơn Watson hai tuổi. Nó tọa lạc trên chính nền nhà cũ của cha mẹ mà ông trải qua tuổi thơ ấu.
Thuở đó, Watson đã hứa sốngxứng đáng với ước nguyện của cha: con có một cơhội lớn. Ông giải thích thêm: Nhân viên của ông không ai lạ tính nóng nảy và gia trưởng của vị chủ tịch.
Watson tiếp tục chỉ ra mối quan hệ giữa con người khách hàng và con người nhân viên bên trong công ty: Cần đối xử tốt và quan tâm đến chính sách trả công hợp lý cho nhân viên để tạo động lực và khuyến khích. Để biết cách suy nghĩ hiệu quả, ông đưa ra thuyết chơi golf: Một lần nữa sẽ thấy Tom không thoát khỏi cái bóng tư duy của cha.
Ông đã đầu tư hơn 5 tỉ đôla - gấp khoảng ba lần doanh thu của công ty khi đó - để phát triển một dòng máy tính mới, mà dòng máy tính này có thể biến những chiếc máy hiện tại của công ty thành đồ cổ. Giờ đây, ông yêu cầu nhân viên IBM cũng suy nghĩ cho mọi tình huống. Bức ảnh trắng đen này đến nay vẫn được lưu giữ.