Có nhiều người rất hèn hạ bất kể nhân cách của mình miễn sao được ân huệ thôi. Đó là chưa nói những nỗi niềm chua chát vì tuyệt vọng, vì bất mãn sự bội bạc của lòng người, của những vật phàm tục. Tôi sợ bạn không tin tôi.
Họ lại không thích ai ngang nhiên xen vô các việc thuộc thẩm quyền đảm trách gia đình họ. Hai câu Nguyễn Du đặt vào miệng Hoạn Thư nên sửa lại một chút và chỉ để dùng cho nam giới: Ở ngoài đường đang chờ bạn đi xi nê đủ thứ bạn mà miệng mở ra là tán gái, nói xầy.
Khổ một nỗi lời cha mẹ khuyên họ dè dặt đề phòng họ coi là thường. Khi Thượng đế muốn đ àn ông trở nên những tạo hóa cộng lực với Ngươiø thì Người cho ái tình của họ có tính chất tích cực. Hồi nhỏ chạy chơi bò ngao bò nghếch ngoài lộ, mặt vằn vện bạn trai có kể gì ai đi qua lại trên đường đâu.
Còn Brizeux lúc đời đang lên có lần cao hứng nói: Tôi muốn làm César hay không làm gì hết. Nã Phá Luân trên đường nhiệm vụ. Lúc họ đang sôi nổi trình bầy ý kiến thì họ nhất định thắng.
Bạn trai thích: muốn bồng đứa bé, véo mé mặt nó, khều càm nó, đánh nhẹ tay nó. Con có nhớ mẹ không? Mẹ đâu dám làm gì nặng sợ con mệt. Còn dễ bị kẻ khác, trong đó có bạn gái, dẫn dụ thì bạn trai đích thị là có dòng máu của Từ.
Bàn về ký ức bạn trai, một điều nầy ta không nên quên là lúc còn bé, khoảng 11 đến 15 tuổi, bạn trai không có não nhớ sâu sắc bằng lúc từ 16 tuổi trở đi. Đại khái giáo sư nói hồi 17 tuổi có lần giáo sư mặc đồ lớn, tay cầm gậy, đi huênh hoang ngoài đường, tự khoái vì tự cho mình là một chi chi đó. Thưa em, cũng tại vì em, tại vì con chúng ta, vì dân tộc, nhân loại, mà tôi đã từ khước bao nhiêu cuộc trêu ghẹo lẳng lơ bị cám dỗ, bởi thú tính, bởi tuổi nông nỗi giữa thời đại hiểu yêu là giỡn với ái tình.
Đàn ông càng lớn tuổi, óc càng già giặn, càng thèm sự bình yên nầy. Không có ý sống đời như một Rosseau với Confession, một Gide với Cahier d'André Walter, bạn trai thường chỉ coi văn thơ là phương thế để thổ lộ tâm sự. Ơû đây ta đừng chỉ hiểu trong lãnh vực tình dục mà hiểu trong nhiều địa hạt khác nhau.
Vì đầu óc hư đốn chuyên tìm nhục lạc thì nhục tình mới bị dùng sái chỗ, mới đáng gớm. Mà đầu não họ thì ngây thơ có khi đến giảng lược. Lúc thơ ấu, bạn trai thực tế.
Đến công viên lựa chỗ vắng họ lấy ra ngắm. Có bạn trai thấy một bạn gái tự nhiên mến. Không sợ bạn giận: tôi tin Rimaud tuyệt đối.
Họ có thể tự nhiên khạc nhổ, kêu mời thiên hạ thóa mạ gương mặt mà mấy tháng trước họ điên cuồng gở những trái hôn như thèm thịt sống. Vào buổi dậy thì được lôi cuốn bởi những mộng lớn về tương lai họ còn hiếu động hơn nữa. Désiré ở lại tại Pháp, Berbanotte đi làm vua ở Thụy sĩ.