Thực ra thì, tôi tin rằng thành công chiếm tới 95% may mắn, còn lại chỉ là Khi gặp buồn hay xúi quẩy, nhiều người may mắn nói rằng sẽ thật ích lợi khi bỏ ra chừng 30 phút để trút bỏ những cảm xúc tiêu cực. Nghiên cứu của tôi cho thấy người may mắn dùng cách tiếp cận tương tự khi họ giải quyết những kịch bản xui xẻo trong thí nghiệm của tôi.
cứ theo đuổi, theo đuổi, theo đuổi mãi và cuối cùng tôi đành nhượng bộ. Anh còn chủ động ấp ủ niềm mong chờ cao về tương lai nhờ dùng kỹ thuật mà anh gọi là mà anh gọi là nguyên tắc “nguyện ước trong mơ”: “nếu tôi muốn điều gì đó, thì tôi sẽ mơ về nó. nếu không mua vé số thì không thể trúng số.
khi gặp ai đó và bắt đầu nói chuyện với họ, chúng ta chỉ cách những người mà họ biết một bước, hoặc một cái bắt tay. hoặc có lẽ bạn tình cờ gặp nhà hùng biện ở khu vực cầu thang sau buổi nói chuyện rực lửa của ông. đúng vậy, hãy đưa sự thiếu hoạt động vào một phần kế hoạch của bạn, chứ đó không đơn thuần là một sự trì hoãn.
trong đó có một sự khác biệt rất đáng chú ý là khoảng 20% người may mắn ghi nhận mình có áp dụng thiền định hơn người không may. Sự khác biệt giữa họ rất lớn. Brenda nhìn tôi ngơ ngác và bảo đó là một buổi sáng nhạt nhẽo.
anh lâm vào cảnh thất nghiệp từ đó đến nay. Tôi cho rằng hầu hết chúng ta sẽ vui mừng khôn xiết và tự hào về thành công của mình. Bài trắc nghiệm đầu tiên này rất đơn giản.
Kỳ vọng vào tương lai của người may mắn giúp họ thực hiện được những mơ ước và hòai bão của mình. người may mắn cũng thư giãn và điềm tĩnh hơn người không may, và điều này giúp họ để ý thấy những cơ hội tình cờ ở nhiều mặt trong cuộc sống của họ. Người may mắn thì ngược lại.
tôi có khuynh hướng nhì vào mặt tươi sáng của bất cứ việc gì xảy đến với mình. Tôi có thể xác định được ngay chỗ bị trục trặc trong cả một hệ thống máy móc khổng lồ như thế”. Tôi đã yêu cầu rất nhiều người may mắn, người không may và người trung hòa hoàn tất hồ sơ may mắn này.
người may mắn trông thấy điều gì đang ở đó, chứ không cố gắng tìm cho ra điều mình muốn thấy. Trong một cuộc phỏng vấn, Lee kể lại những gì xảy ra tiếp theo như sau: “tôi không thể chộp được vật gì cả. Tôi bảo họ hãy lật tờ báo lần thứ hai.
Không nghi ngờ gì, những công trình nghiên cứu ấy đã mang lại cho chúng ta sự hiểu biết lớn lao về loài người. Người không may tin rằng những sự việc nằm trong hay ngoài tầm kiểm soát của họ luôn chống lại họ. thế là tôi đá lật nó lên và bên dưới có tờ 20 đô la.
dường như bạn nhận thức rõ tại sao mình lại mua món đồ mình đã mua. nhưng tôi nhìn mưa và mơ màng “tuyệt, ngày mai hoa sẽ nở rực rỡ cho mà xem”. tôi không hiểu sao nó lại xẩy ra như vậy – tôi chỉ vừa mới mua nó hồi tuần trước thôi mà.