Secchaua

Quản lý đi làm ăn, cậu nhân viên đến nhà nện vợ yêu ông ấy

  • #1
  • #2
  • #3
  • Điều ấy, Billy Phelps ở Yale đã biết rõ và ông đã sống đúng theo đó. Ông Jonathan Swift, tác giả cuốn Gulliver phiêu lưu ký, là một người theo chủ nghĩa bị quan cực đoan chưa từng thấy trong lịch sử văn chương Anh Cát Lợi. Con nít không có trách nhiệm.

    Cô Helen Jepson mách với tôi rằng cô thường được thấy đào Galli-Curci, trước khi ra sân khâu, ngồi nghỉ trong một cái ghế bành. Lần đó - một lần quan trọng lắm, một cơn khủng hoảng trong đời tôi - tôi thấy những cơn mơ mộng, dự định về tương lai và những việc làm trong nhiều năm của tôi tan ra như mây khói. Đừng nhờ những nhà dùng phương pháp thần bí lựa nghề giùm, như các nhà chiêm tinh, các "mét coi chỉ tay, chữ viết, coi tướng.

    Vậy thì ta phải hành động theo tài năng của ta, như Irving Berlin đã khôn khéo khuyên George Gershwin. Giê Su nói: "Ta mang tới cho các con một đời sống, một đời sống phong phú hơn". Tôi lo buồn đến nỗi mất ngủ; nhưng nhà tôi thì không.

    Tôi tin chắc rằng không bao giờ tôi nghĩ ra được cách cải tạo đó nếu tôi cứ rối rắm như trước. Trong lòng ta có Thiên đường mà cũng có Địa ngục là thế đó. Đọc cuốn Nghỉ ngơi cho thần kinh khỏi căn thẳng.

    Có lý lắm, phải không bạn? Vậy mà có cả triệu người quay cuồng lo lắng làm hại đời mình, vì họ không chịu nhận sự chẳng may nhất, không rán chịu cải thiện tình thế, không vớt vát những vật còn chưa chìm trong khi thuyền đắm. Nếu kể chuyện họ, có thể viết thành một cuốn sách được. Quyết tín rằng công việc mình làm rất hữu ích là một điều cần thiết.

    Kipling không kém, cũng nổi lôi đình. Tôi nóng tính và hay oán. Bởi vậy tôi rất cảm phục cử chỉ của ông, nhất là khi ông nói không cần một thư tín viên thông tiếng ngoại ngữ.

    Nhưng ông Phil Jonhson lại ghét công việc đó, cứ đủng đa đủng đỉnh, làm lấy lệ, cho rồi việc. Vậy muốn khỏi lo lắng vì mất ngủ, bạn nên theo năm định lệ sau này: Cho rằng có người vu oan, nhạo báng, lừa dối hay chơi khăm bạn, và cho rằng người đó là bạn thân đi nữa, bạn cũng đừng nên than thân trách phận.

    Ông nói rằng thành công đó do sự tập luyện hai năng lực mà H. Quân địch thả thuỷ lôi tấn công chúng tôi luôn 15 giờ. Các ông thầy võ Nhật dạy các môn đệ phải "mềm mại như cây liễu, đừng cứng cỏi như cây tùng".

    Thế rồi trừ tám giờ ngủ ra, ngày cũng như đêm, không bao giờ tôi nằm ở giường nữa. Ông hiểu trong số các bà đó chẳng bà nào muốn bệnh cả, và nếu họ có thể dễ dàng quên được những bệnh của họ thì họ đã làm rồi, há còn đến xin ông khám nghiệm? Vậy phải làm thế nào? Kaltenborn, nhà phê bình tin tức nổi danh trêen đài phát thanh, cũng đã có lần phải áp dụng phương sách đó.

    Có lẽ bạn phải thay hẳn những thói quen đã nhiễm từ trước tới giờ. sao màu mờ, loé thế này? Ông không còn trông rõ hình thêu trên thảm nữa. Ông có thể tưởng tượng nỗi lo âu của vợ chồng tôi khi ngồi đợi trong phòng khách không? Người nào cũng bồng con trên tay, còn chúng tôi thì tay buông xuôi và tự hỏi chẳng biết còn được bồng cháu nữa không.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap