- Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty.
Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào?
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!".
Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại. Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ. Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!".
Và James cứ day dứt mãi khi biết hai vợ chồng Jones được thoải mái tận hưởng những ngày nghỉ ở tận vùng đảo Hawaii xinh đẹp. Thỉnh thoảng, anh đưa cả gia đình đi ăn tối và dạo phố đến khuya mới về. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!".
Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ.
Và trên hết là anh phải đánh giá đúng năng lực của từng nhân viên, tuyển dụng bổ sung nhân lực, xử lý các trường hợp buộc phải cho nghỉ việc, và làm cả những việc anh không thích chút nào - đó là kỷ luật các nhân viên của mình. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải.
Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn!
Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Cậu ta cũng đã làm rất đúng.