"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng. Tớ rất ghét những thứ đó.
Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì.
Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại. Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này.
Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi. Mọi người lại thấy anh mỉm cười.
- Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ. Bất kỳ học viên nào từng tham gia khóa học của tôi cũng đều cảm thấy bớt căng thẳng hơn trước.
- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình.
Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ? Và James sung sướng ngắm nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ trong vòng tay mình.
Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông. Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian.