Thế thì nổ bố đầu còn gì. Sea Games này nhà tôi cũng định đi xem với nhau. Hôm qua hứa với bác là 8 giờ vào.
Cháu bác bảo: Thế thì để bác trai hút thì cháu được bỏ học í gì ạ. Và lại thấy quyển sách bị xé. Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy.
Mọi thứ vẫn như thế. Em có thương mẹ không? Đang ăn, ngước nhìn chị, cười méo mó: Không biết. Đầy là lần vỡ giấc thứ ba hay thứ tư gì đó trong đêm.
Họ không bị đòi hỏi làm những người mở đường nhưng họ cần là những người dám phá bỏ sự trì trệ của mình. Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp. Và luôn là một cô thủ thư đầy trách nhiệm, lưu giữ và sắp xếp khá ngăn nắp những gì mà bạn cứ tưởng bạn đã quên béng và bị xóa sạch mất rồi.
Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết. Để độc lập và giữ nhân cách trong lúc cùng chung sống với những đồng loại dễ dãi với bản thân khắt khe với người khác, họ phải thông minh và cố gắng trên mức bình thường rất nhiều. Mẹ thì độ này da sạm đi.
Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười. Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát. Mong ông chỉ nói những điều cần nói.
Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng. Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn. Tôi thấy xã hội này khổ và cần làm cho nó bớt khổ càng sớm càng tốt.
Như bình mình chẳng hạn. Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó. Rốt cuộc, ta vẽ để làm gì.
Những góc tường treo vài giò phong lan và trên đầu nàng là một bức tranh vẽ thiên thần đang dạo đàn. Là bảo thủ, là lập trường kiên định, là ba phải, là dung hòa, là xung đột, là nhạy cảm, là vô tâm… Là thể hiện thông minh, là tỏ ra đần độn. Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua.
Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao. Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã. Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi.