Ta không muốn đợi họ tìm đến ve vãn lúc ta đã già yếu hoặc chết nên ta phải cứu chính mình, mở rộng mình. Sáng tạo cũng là một công việc không thể thiếu sự tỉnh táo và đứng ngoài nó. Nhân vật đã xài gần hết dữ kiện hay ho.
Rất rối rắm và hoang mang. Không phải là giáo huấn, chỉ ra chân lí hay giác ngộ cho quí bà nọ. Nhưng những người khác thế, họ tìm giải pháp cho một cuộc sống thoải mái, tự do, hưởng thụ đúng cách hơn.
Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại từng sử dụng rất nhiều. Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ. Khi đưa những gì viết về tranh đấu và nhiều thứ khác cho bố mẹ đọc rồi nhận được một phản ứng (bề ngoài) tương đối ơ hờ.
Cuốn sách thì vớ vẩn. Chạy đi mua thì không có hứng. Không hiểu sao ư? Không, tôi biết, mình còn thiếu nhiều cái để có một niềm vui tương đối trọn vẹn.
Còn tin tưởng thì mơ hồ lắm. Bạn, nghĩa là người không sợ tôi và không khinh tôi. Lúc tôi khóc, mẹ khóc.
Chỉ có một cách để giữ danh dự là làm cho chúng chùn bước. Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác. Lát sau tôi lẻn xuống.
Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều. Trước mỗi đợt đội ta tấn công thì rộ lên như phong trào. Tôi, mọi người gọi nó dậy những hôm đi ăn giỗ, nó nằm ườn, càng gọi nó càng nằm, càng mắng nó càng nằm.
Nhưng mà chả tin được anh bác sỹ này lắm. Tôi e rồi lại nằm nướng đến tận chiều. Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn.
Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi). Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô. Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế?
Sáng nay bạn mặc cái quần bò ông anh cho, khá vừa. Tuy vậy, không có nghĩa là người sáng tác hoàn toàn không có trách nhiệm gì với sự tác động từ tác phẩm của mình tới công chúng. Hãy cứ mâu thuẫn với nhau.