Kẻo rốt cục chỉ là mi lo cho mình. Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn. Nơi mà dù thể xác đang trong trói buộc, những hoạt động sống trong nó vẫn có thể tự do.
Chuyển sang máy mát xa. Cũng chẳng ngạc nhiên lắm. Nhưng mẹ tôi ngồi đó, đưa khăn mùi xoa cho tôi.
Giữa thẳng thắn và kiêng nể. Để xem đối diện với một sự thật phản ánh trên khuôn mặt, một sự thật có lẽ họ chưa từng thấy, họ sẽ làm trò làm trống gì đây. Con người dường không đủ năng lực để trải qua nhiều bộ mặt.
Tôi không có nghị lực. Bác mặc kệ cái nhìn của người đời, miễn là con cháu có thêm miếng cá, món quà… Có những chi tiết của giấc mơ mà bạn hiểu, chúng phản ánh đúng thực tế, nhưng không nhiều.
Và bạn liên tưởng tới Zidane. Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn. Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy.
Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt. Lại còn nhiều chuyện đầy gian nan khác. Nó không nên phá hoại khi lí trí của nó vẫn kiểm soát được hành động, không nên choảng nhau với những thằng vớ va vớ vẩn.
Bây giờ, hãy trở lại là bạn. Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai. Tay không nhấn mạnh chăng? Thử viết nắn nót xem nào.
Nàng nằm nhớ người yêu cũ. Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái. Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy.
Ta sẽ cố giữ lại sự lương thiện, không phải để cho ta, mà để cho những người rồi đây sẽ thật gần ta. Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết. Phía sau hai hàng cây là một lùm lau lách um tùm như rừng.
Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi. Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó.