- Cậu không biết làm gì, thì suốt đời cậu đúng là một kẻ hèn nhát. Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc. Ông ta cũng là bạn quý của tôi.
– Còn ta, ta cũng sẵn sàng giữ lời hứa. - Tâu bệ hạ, đó là một yêu cầu rất thiết thực. Bà Sira nhìn tôi chằm chằm như đang suy nghĩ một điều gì.
Đã vài tháng nay, ông ấy luôn thua tiền ở sòng bài. Bởi vì, anh ta không hề có một chút nỗ lực nào trong công việc. Anh thấy đó, con bọ này có lẽ phải nằm mãi mãi trong cái hòm của tôi.
Hãy cho tôi một cơ hội để làm hết sức mình và mang lại nhiều tiền bạc cho ông. Cha của ông đã gán ông để lấy một số tiền chuộc để chuộc anh ấy khỏi bị tử hình. Ông Sharru Nada bỗng chú ý đến ba ông lão đang cày ruộng bên vệ đường.
Nhưng tôi thì họ không đánh được đâu. - Thế thì hãy bắt con lừa làm thay công việc cày xới của con bò. Thời gian này, ông ấy rất vất vả.
Các bạn hãy vươn lên và mạnh dạn thực hành các phương thức làm giàu trên, hoặc lựa chọn một trong những cách phù hợp với hoàn cảnh của mỗi người nhất. – Trong suốt cuộc đời, tôi đã từng chứng kiến rất nhiều người theo đuổi chí hướng riêng của họ trong các lĩnh vực như kinh doanh thương mại, khoa học, nghệ thuật; và không ít người trong số đó đã đạt được thành công. Anh rất đói nhưng không dám bước vào một hàng ăn nào vì anh biết, ở đây họ không bao giờ bán chịu cho bất cứ ai, dù chỉ là số tiền nhỏ cho một cốc rượu nhạt.
Tôi ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh. Hai con lạc đà di chuyển một cách chậm chạp và mệt nhọc trên những phiến đá lởm chởm, nhọn hoắt. Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng.
Chán nản, mệt mỏi, tôi quay trở về Babylon và rất bực mình vì thấy cổng thành đã đóng chặt. Các bạn đừng nên nhầm lẫn giữa những khoản chi tiêu cần thiết trong cuộc sống, với những khoản chi tiêu bởi những sở thích của cá nhân. Khác với lúc đến đây, bây giờ không chỉ đầu óc mà cả cuộc đời anh dường như đã sang một trang mới, sáng sủa hơn rất nhiều.
- Khi đã sở hữu được tiền, bạn phải biết cách giữ gìn cẩn thận, nếu không nó sẽ nhanh chóng vuột mất do những ham muốn nhất thời của bạn. – Tôi nghe mọi người kháo nhau rằng, con trai của ông ta là Nomasir đã tự mình tới Nineveh để lập nghiệp. Một hôm, Arad Gula đã hỏi ông như thế.
Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng: Ông ấy chào ông rất nhiệt t - Ông rất kính phục ông của cháu.