Trái lại,người nhân viên tạp vụ chỉ nói về bản thân anh ta. Ông quay đi và lấy quả táo nhỏ đặt trên chiếc bánh hấp dẫn hơn là nói chuyện với tôi. • Tôi xin lỗi, tôi chỉ không có thời gian… (điền tiếp là: để gọi điện thoại, để viết, và v.
Ông ta nói câu đó cứ như thể bốn từ đầu là những từ quan trọng duy nhất, và từ cuối cùng, tên của tôi, không bắt buộc. Cảm ơn, Ethan, hoặc Mình rất mong nhận được tin của cậu, Ethan. Bạn có thể quên cô ấy đã gợi ý bộ phim gì và gọi điện hỏi lại.
Tuy nhiên, nếu nó không tạo cảm giác quen thuộc thoải mái, bạn sẽ không cảm thấy tự nhiên khi mặc nó. Cuộc sống chảy trôi bình thường, mặc dù tôi thấy người đưa thư đã thực sự tránh mặt tôi. Cô bạn Linda của bạn có thể là Tiểu thư Linda, Trung úy Linda, Chị gái Linda, hoặc Công nương Linda.
Điều quan trọng là, lần nào Petra cũng sử dụng cùng một cụm từ khiến cho cuộc trao đổi ý kiến sôi nổi bị gián đoạn. Nếu bạn có một người bạn thân, bạn có thể giãi bày tâm sự - và chia sẻ - hiểu sau. Nếu bạn chăm chú lắng nghe vào một đêm trăng sáng ở thung lũng Silicon, bạn sẽ nghe thấy tiếng cười thầm của những người làm chương trình thổi qua đụn cát.
Tuy nhiên, có một quy tắc cơ bản là cái tên phải nâng cao lòng tự trọng của người đó. Diana Parks, diễn rao ở Jackson, Mississippi, vì đã khuyên tôi không sử dụng văn phạm quá trang trọng khi nói với những người có sự giáo dục thấp hơn; Thông thường, đó không phải là người bạn biết hoặc thậm chí là những gì mà bạn biết.
Cô ấy biết là tôi sẽ cảm thấy ngượng như thế nào và đã che lấp câu hỏi sai lầm rõ rằng đó của tôi bằng cách chuyển sang nói chuyện nói chuyện với tôi về tính phổ biến của trò chơi. Cô ấy nhìn say đắm vào mắt anh ấy và thấy một người phụ nữ xinh đẹp, cả hình thức lẫn tâm hồn khiến anh ta say mê. Thật đáng tiếc, cách đọc của anh cũng không gây được nhiều ấn tượng hơn lần đầu.
Một người bạn ở Chicago đưa tôi đến một cuộc họp ở phòng thương mại của cô ấy. Nếu bạn hỏi bà Nổi tiếng, Bà có rảnh vào bữa trưa thứ Tư này không? Câu hỏi đó buộc bà ấy phải nói, Xin lỗi, thứ Tư tôi bận rồi. Đi thong thả nhưng, khi bạn cách anh ta khoảng ba mét, đột nhiên giả vờ chạy thật nhanh cứ như thể bạn đang tận dụng thời gian đã mất bởi vì bạn thực sự muốn ở lại và nói chuyện.
Trí tuệ xúc cảm[2] là khái niệm được Daniel Goleman đề cập đến trong cuốn sách nổi tiếng cùng tên của ông. Nếu bạn hỏi lại, bạn không những thú nhận là bộ nhớ Lilliputian mà họ sẽ coi đó là lý do để họ không có hoặc có ít ấn tượng về bạn. Khi mối tình lãng mạn vẫn còn mới, những người yêu nhau nhìn vào mắt nhau và thấy những suy nghĩ lý tưởng về họ.
Lại một lần nữa, cô ấy đã thể hiện phán đoán cảm xúc đúng mục tiêu. Vài tuần sau khi bị thương, tôi đến tham dự một cuộc gặp mặt. Thời đại nữ giới không như vậy.
Bạn lặp lại tương tự, và cứ tiếp tục như vậy. Tốt thôi, tôi chắc chắn một trong số đó có tác dụng. Hầu hết nam giới khi nghe chuyện đó đều thấy thương cảm.