Secchaua

Địt nhau với anh hàng xóm buồi to

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng đấy là chuyện của buổi sớm. Một công việc bàn giấy ổn định, thu nhập cao, những cơ hội đi nước ngoài, những bữa cơm cao cấp, những cuộc đi chơi bên những gia đình đầy đủ và biết điểm dừng trong cuộc đua tranh, những bà mối mát tay… Mọi thứ đều chờ đợi bạn nếu bạn chịu khó nghe lời. Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán.

    Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây. Chiều nay, chị út và cô bạn rủ vào chợ ăn bánh rán với cả chè. Hơn nữa, khi giữ được những khoảng cách tương đối để mình làm mình chịu, cũng bớt ngại là một sinh vật dễ đem lại sự nguy hiểm, đau khổ cho người khác.

    Bạn vẫn nhớ khung cảnh đó. Trên tầng, tôi nằm giường đọc một câu chuyện không vui. Giữa quãng ấy, nó còn vận động.

    Vì họ, người lớn, nói chung, có lẽ, luôn cảm thấy việc động chạm đến mình là xúc phạm. Cảm giác sợ hãi, đau đớn hay tuyệt vọng tột cùng cũng là một khoái cảm. Ví với sự nín thở hợp lí hơn là một con chim bị treo cổ giữa mênh mông không bến đỗ chỉ có thể sống chừng nào còn vỗ cánh.

    Rồi thể hình tính sau. Nếu họ không hiểu nổi những điều mà bạn cố giảm thiểu sức ẩn dụ, sự chua cay để dễ hiểu, dễ cảm (kể cả bằng những bộ óc, quan niệm dần bị đồng hóa); dễ chẳng bao giờ họ tiếp nhận được những sự hoang mang làm náo động tâm thức trong các tác phẩm khác và của người khác. Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé.

    Dù trái tim đương bề bộn. Giữa những khoảng ấy là thời gian trống. Khi họ biết những ngày này bạn không còn tư cách sinh viên.

    Tóm lại là không được bi quan. Cũng như với cuộc đời này. Đó là những kẻ có bộ óc lãnh đạo siêu việt.

    Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo. Nhưng đó là chuyện lâu rồi. Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình.

    Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn. Còn đờ mẹ vốn dĩ nghĩa của nó đã đa số chẳng sạch sẽ gì. Nhưng mà cũng thấy có một niềm tin để hôm sau cắp cặp đến làm.

    Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường Chỉ có như vậy mới có thể vừa giữ được mình và vừa không giữ nó bằng cách trốn chạy đến nơi khác tử tế hơn. Làm thế nào bây giờ? Ngủ hay không ngủ? Thôi, đùa đấy.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap