Nhưng bác sẽ không để cháu bỏ học đâu. Vâng, lúc đó, một chú sấn đến rút chìa khóa xe của tôi và bảo: Mẹ mày, mất dạy. Có làm gì xấu, có làm gì ác đâu.
Để chờ một sự thật tươi đẹp. Lại là phá vỡ tất cả, bất chấp luân thường đạo lí mà chẳng bao giờ biết mơ. Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng.
Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào. Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu. Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh.
Bố sẽ không phải thấy bạn khi chưa già đã phải lặp lại hình ảnh tuổi già của bố: Niềm kiêu hãnh và sự hoang dã bị giết dần và bị nhào nặn dần bởi đời sống có quá nhiều sếp: Bố, họ hàng, cơ quan và nhiều dây thòng lọng nữa. Tôi kém nhất khoản này. Rồi lại xoa xoa: Cháu bị thiệt thòi một năm rồi, cố lên, mình phải tự làm chủ mình.
Phần nào vì thoát khỏi mớ suy nghĩ luẩn quẩn một mình. Một cái gì đó kinh điển. Lát sau, tôi rủ ông anh ra.
Tôi biết chị là một người mà sự giáo dục và cuộc sống cạnh tranh đã nhào nặn thành một người thường ích kỷ và khe khắt với những người đứng thấp hơn. Tự do hay không là ở mình. Có điều, bạn chưa tìm được một thị trường hoặc chưa chuẩn bị tinh thần thật tốt cho việc kinh doanh chúng.
Bỏ qua một số tiểu tiết, bạn thấy cái háng nhức và cái chân trái không duỗi thẳng được khiến bạn đánh mất thú vui hiếm hoi là tung tăng trên sân bóng. Bạn dậy trước chuông báo thức 6 giờ một chút. Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm.
Không, cháu không phản đối, con không phản đối. Sự vô lo của họ giết dần những thiên tài. Mỗi con người trong Loài Người.
Còn sót lại những tôi tiếp tục này. Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó. Dẫu bạn biết có những người ở trường hợp tương tự bạn, họ tiếp tục làm việc.
Dùng cứt thì không hay lắm. Sao không thử ví ngược lại họ với công việc của ta. Có lẽ câu nói đó còn vì nhiều dồn nén khác.