Thấy vậy, tôi liền bảo cậu bé: “ Cháu bé này, cháu mau cảm ơn dì này đi, xe rất đông người, dì này đã mệt mỏi lắm mà còn nhường chỗ cho cháu đấy. Trong tình huống đó, diễn giả phải sử dụng phương pháp sửa sai bằng cách phát huy cái sai ra ý mới giải thoát khỏi bế tắc và đạt được hiệu quả tức thời tại chỗ. Trác Vương Tôn rằng: "Nay lệnh ái yêu anh ta thôi thì để cho toại nguyện.
Tôi cùng một người bán có chút việc đến một gia đình nọ. Cái gọi là "đổi nước không đổi thuốc" hay "bình mới rượu cữ', đổi bình mới là nhượng bộ song rượu vẫn là rượu cũ, rượu lại càng mạnh vì đối phương không ngờ vẫn là rượu cũ. Cứ quảng cáo một cách bình thường thì thiên hạ chán rồi.
Bá tính đói khổ bất kham rủ nhau nổi dấy làm loạn. Tổ chức hai đêm dạ hội tưng bừng chưa từng có. Có một ông hói đội tóc người khác cưỡi ngựa ra đi.
Thế là giải quyết được tranh chấp đất đai lâu năm. Còn nếu như biết dùng ẩn ngữ để nhục mạ người khác thì người nghe phải chú ý lắm mới hiểu. Hoàng đế là người trên muôn người thì lòng càng lại như thế.
Hòa Thân còn quan sát, nghiên cứu sâu tính tình, sở thích, thói quen sinh hoạt của Càn Long, nhất là ông ta nắm vững trong lòng bàn tay tính khí và tình cảm yêu ghét của Càn Long. Tục ngữ nói: "Giang sơn di cải, bản tính nan di" (Sông núi dễ đổi, bản tính khó dời). Bà mẹ dừng bút song không nói gì mà cũng không nhúc nhích.
Huống hồ Lưu Dự Châu dòng dõi tôn thất anh hùng cái thế, mọi người ngưỡng mộ. Công nhân viên chức nghe tin, có người đầu óc mê muội không biết nên làm gì, có người lén gọi điện thoại tìm nơi cộng tác khác để khỏi cùng chết liền với công ty. Khi do sơ suất mà tổn hại người khác thì anh phải xin lỗi người ta.
Như vậy trong tình huống rất tự nhiên và vô hình này, người đó dần dần mất ảnh hưởng vốn có. Chủ động lộ xấu có thể khiến sở đoan thành sở trường, thậm chí có thể dụ địch mắc lùa dùng "xấu" đạt thắng lợi. Cái diệu dụng câu hoàng đế lúc bắt tội người đầu bếp vì bỉnh tử sinh (bánh sống) diễn ra thành kết luận hễ "sinh" thì bỏ tù.
Nước Sở là cường quốc, đánh chiếm nước Trung Sơn dễ như trở bàn tay. Ông ném dao xuống đất đẩy lại đây!” Khí thế của cậu Đinh áp đảo được tên trộm, nó bèn bỏ dao xuống đất. Tiếng trống quân Tề dần dần nhỏ đi, sĩ khí cũng dần dần sa sút.
Loại thứ hai là dẫn địch đi sai đường làm cho địch rối loạn. Như vậy Lê Di đã dội một gáo nước lạnh dập tắt mọi hy vọng của Khổng Tử, Khổng Tử tự dỡ bỏ đài (thôi làm quan nước Lỗ) ra đi lang thang vô vọng. Nhưng một lãnh tụ thật sự có năng lực thì không vỗ ngực khoe khoang.
Áo phấn khởi nhận ngay không ngờ đó là miếng mồi câu thần diệu của Bitmark. Lúc đó thì tình thế mà anh dự tính đã thay đổi, nhất thời không thể không có kế mới. Vốn là một hôm dự tiệc, chồng chị giới thiệu chị với tôi, tôi thuận miệng nói với chị một câu để khỏi bỡ ngỡ “Khuyên tai của chị rất đặc biệt, hiếm thấy”.