Đột nhiên Ghét ngồi bật dậy,. Tôi hiện đang là sinh viên … chuyên ngành thiết kế. Hãy cùng biến không khí buổi phỏng vấn trở thành một không khí lớp học thân thiệt và thoải mái, nơi cho bạn những bài học giá trị, giúp bạn tự tin hơn, để biết được mình đang có những gì, khai thác nó như thế nào và tự tin vào những gì mình đang có.
Vì Chíp nghĩ tụi nó không đáng cho mình phải phí lời. Bạn hãy tạo cho căn phòng mình có không khí tuỳ theo sở thích. " - tôi cười đáp lại, cô bé lấy làm thích thú nhe hàm răng chiếc trắng chiếc đen cười tít mắt, cả lớp ùa lên cười theo.
Có bao giờ bạn thắc mắc, khi đi xe máy trên đường, ít khi nào lốp bánh trước bị thủng đinh mà thường là bánh sau?! Hay sao thiết kế những dòng xe đường trường bánh xe sau luôn to hơn bánh trước, thậm chí là bánh kép, trong khi bánh trước luôn là bánh đơn?!. Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất. - Người đàn ông chung thủy là người đàn ông chỉ uống duy nhất một loại rượu.
Thiên hạ đồn, gã là một người đứng xa thì khó gần, mà đứng gần thì khó xa, luôn nhìn cuộc đời bằng kính viễn vọng và soi mọi thứ diễn ra xung quanh bằng kính hiển vi. Tôi không thể quên được cái ngày đi dạy đầu tiên của mình. Lại cái trò đó! Năm ngoái cũng chính cái trò này mà cả lớp đã bị Hậu cho “leo cây”.
- Đôi môi cũng tham gia: Trời, tớ thấy nhân viên muốn thăng chức nào cũng làm động tác ấy với sếp cả, không đúng đâu! Tình yêu là từ khi môi của hai người chiếc trên chiếc dưới cơ, nên phải “A Di Đà Phật đại từ đại bi, cứu khổ cứu nạn”. Bánh trước là cơ hội, bánh sau là ý chí.
Bỗng một ni cô gần đó nhìn thấy và chạy lại chỗ Chip. Mẹ Chíp thường nói: “Mày cứ như vậy sau này sẽ khỗ lắm đấy con ạ!”. Và danh hiệu “già trước tuổi” được mọi người đặt cho Chíp là điều khó tránh khỏi.
Vì đôi khi cái ta THÍCH nhưng làm người khác hok MUỐN nên ta phải MUỐN điều ta hok THÍCH. - Chắc là con không xa lạ gì với nhà bác học Đác – Uyn, phải không nào? “Học, học nữa và học mãi”. - E = Effective thinking (Nghĩ hiệu quả).
Cầm vài đồng tiền công ít ỏi cuối năm, chị vội vã “ba bước đi, tám bước chạy” đến các cửa tiệm tạp hóa gần đó mong tìm mua được một món gì đó về làm quà cho hai đứa con nhỏ trước giao thừa như lời hứa với chúng. Thật ra cũng chẳng có gì khác biệt gì cho lắm, họ cũng đều là những con người có ước mơ, hoài bão, đều trải qua những thất bại, bị chỉ trích hoặc ngã quỵ. Tôi cố gắng sắp xếp thời gian để tham dự tất cả các buổi phỏng vấn đó.
Khi mới biết chạy xe và được sắm chiếc xe máy đầu tiên, bạn luôn mân mê thật nhiều, chạy thật nhiều, thử ga thật nhiều, để rồi… nó trở thành đống sắt vụng cũng thật nhanh. Mình không thể chịu đựng được chuyện phải đối mặt với anh với tư cách một người em gái, thật không thể chịu đuợc, nhưng mình cũng không thể làm khác. Cầm tờ giấy quyết định bổ nhiệm làm giáo viên mỹ thuật trên tay, trong tôi tràn ngập một dòng cảm xúc thật lạ, vừa vui sướng vì mình được làm việc với đúng sở trường nhưng lại cũng vừa lo lắng vì không biết với tính cách của mình tôi có thể đảm nhận tốt vai trò của một người giáo viên hay không?!
Nhưng người ta vẫn thường nói "nghề chọn người chứ người không chọn nghề", thật vậy, như một bàn tay vô hình, số phận lại rong rủi đưa tôi đến với nghiệp "gõ đầu trẻ" một cách đầy tình cờ mà tôi cũng không thể ngờ đến. Cuối cùng cũng đến nơi, một cảnh tượng hãi hùng hiện ra trước mắt Ghét, xương, xương và xương. Lấy hy vọng chuộc những trắc trở bạn sẽ lời được hạnh phúc.