Bà Georgette Leblanc đã khen chị Marie và lời khen đó đã thay đổi hẳn người đàn bà đó. Tối, nó ngủ trên một gác thượng ghê tởm, sát mái nhà, cùng với bọn du côn cặn bã của thành Luân Đôn. Một lần tôi chạy lại bảo một người lính rằng có đám cháy, nhưng người đó uể oải trả lời rằng đám cháy không phải ở trong khu của y.
Như vậy là bạn xúi người ta phản kháng lại, chớ không phải giúp người ta đổi ý kiến. Nhưng chiều nay hay chiều mai, ông nên mua ít bông về biếu bà. Thành thật gắng sức xét theo quan điểm của người.
Vậy, nếu bạn muốn cuốn sách này giúp ích cho bạn được lâu dài, xin đừng tưởng rằng chỉ đọc nó một lần là đủ. Gia đình tôi có việc làm lâu trong chánh phủ ở miền Messachusetts cho nên tôi lấy làm vẻ vang về quê hương tôi lắm. Phải làm cho sự thực linh động, có thú vị, và kích thích người ta nữa mới được.
Tôi cảm ơn họ và yêu cầu họ gắng sức một lần cuối cùng nữa. "Chúng tôi muốn cho khách hàng biết rõ tất cả tình hình những sở vô tuyến điện. Rồi tôi chỉ cho họ thấy rằng tôi đã chiều lòng họ, và tôi tin họ sẽ tận tâm báo đáp tôi trong dịp khác.
Franklin khôn ngoan, khéo léo lắm, không dại dột vậy đâu. Ai cũng biết điều đó, vậy mà chúng ta lễ phép với người dưng hơn là với người thân trong nhà. Ông thấy đó là một dịp phụng sự một lý tưởng cao cả và trở nên bất hủ.
"Tôi đưa cho một ông muốn gởi tiền tại ngân hàng, một tờ giấy có in sẵn những câu hỏi để ông trả lời. Cho nên chúng tôi quay lại cùng xin ông Grammond phân giải xem ai phải ai trái. Tặng cho bạn thân một số tiền nào đó chẳng hạn, mỗi khi bạn bắt gặp ta làm trái với những quy tắc đó.
"Nhận được thư của tôi, ông ta lại nhà tôi liền, theo sau có người thư ký. Thượng đế hình như cũng ghét bỏ chúng ta và tôi không còn một mầm hy vọng nào hết!". Những bực vĩ nhân không phí thì giờ tự đắc, khoe những thành công của mình.
Nào, coi xem nào, có chuyện chi khó khăn đây?). Cho nên chúng tôi đã lập một kế hoạch cổ động mới mà tôi biết rằng sẽ làm ông vui lòng hơn kế hoạch năm rồi nữa. Trong những vấn đề quan trọng nhất.
Sự vội vàng tự buộc tội của tôi đã làm cho ông chưng hửng, hết giận. Garfield ứng cử Tổng thống, cậu viết thư hỏi có phải hồi thiếu thời đại tướng đã làm nghề kéo ghe trên kinh để độ nhật không? Và Garfield trả lời cậu. Và vấn đề đó giải quyết xong lập tức.
Tôi thực hành những quy tắc đã học được, và làm cho công hiệu của những bức thư tôi gởi tăng lên từ 500 tới 800 phần trăm". Tôi tự nhủ: Bây giờ là lúc nên đem thi hành khoa học mà ta đương học đây. Nhưng khi uy quyền đó đã được ông Parsons công nhận rồi (khi ông này không tránh biện nữa) thì ông ta tươi tỉnh ra, hóa ra nhân từ, dễ cảm và tốt bụng như những người khác.