Thượng đế cũng vậy nữa. Kìa, đô đốc Byrd đã nói: "Chúng ta không cô độc trên thế giới này đâu, có cả vật vô tri như mặt trăng, mặt trời, cũng cứ đều đều, đúng ngày, đúng giờ lại chiếu sáng chúng ta, lại cho ta cảnh rực rỡ của bình minh hoặc cảnh êm đềm của đêm lặng". Tại sao làm việc thiện mỗi ngày lại có ảnh hưởng tốt tới tâm hồn ta? Vì khi nghĩ cách làm vui người khác, ta không nghĩ tới ta nữa; mà chính cái tật chỉ nghĩ tới mình đã làm cho ta ưu tư, sợ sệt và lo lắng.
Bà cô Edith cũng vậy. Nhưng tôi đã kiếm được hai cái nầy nó giúp tôi đứng dang ra xa vấn đề của tôi, để xét những sự kiện một cách sáng suốt và khách quan. Nghe đoạn, tôi nhận thấy đã lầm lẫn một cách thê thảm khi một mình tranh đấu ghê gớm với đời mà chẳng biết cậy ơn thiêng liêng của Chúa.
Cho nên tôi không dám trốn. Số mệnh chỉ cho bạn một trái chanh còm, bạn hãy tìm cách làm thành một ly nước giải khát. Tôi biết chắc vậy vì tôi đã kinh nghiệm trong gia đình tôi.
Ta nên nhớ rằng một bắp thịt căng thẳng là một bắp thịt làm việc. Bây giờ, các hội viên của tôi rất ít khi đem những nỗi khó khăn ra bàn với tôi lắm. Một người khuyên tôi trước khi ngủ, tập trung tư tưởng vào đồng hồ báo thức.
Còn những kẻ khác? Mặc xác họ!". Tôi phân vân như lạc hướng. Thỉnh thoảng ngừng lại để suy nghĩ.
Nói không ngoa, họ đau vì đã mất sự thăng bằng bởi mất tin ở tương lai. Lạ lùng thay, bỗng tôi thấy tâm hồn bình tĩnh. Bà Elizabeth Connley đã khổ sở mới tìm được chân lý ấy.
Mà công việc của anh đáng chán thiệt: rửa chén, cọ bàn và dọn kem tại phòng ăn một trường đại học, trong khi các sinh viên cùng trạc tuổi anh được vui vẻ đá banh hoặc đùa bỡn. Ít người có tâm hồn cứng rắn để chịu đựng những gánh nặng, những lo lắng đến chết được. Nếu chiến tranh không kết liễu ngay lúc đó thì chắc là tôi nguy rồi.
Khi các trò ưu tư về những chuyện đã qua, hối tiếc khi đã muộn, ấy là các trò đem đống mạt cưa ra mà cưa, xẻ vậy". Bởi vậy tôi ngạc nhiên thấy ông đã 78 tuổi mà vẫn bình tĩnh, khỏe mạnh làm sao. Tôi bận dạy học đến nỗi không có thời gian và cũng không có cả ý muốn kiểm soát phương diện tài chánh của công cuộc kinh doanh đó.
Nghĩ tới sự khoan khoái mà nghỉ ngơi. Kẻ tội phạm vừa trồng bông vừa hát đó đã tỏ ra có nhiều lương tri hơn nhiều người trong bọn chúng ta. Gần như quên rằng đã có hồi đau bao tử và đau ruột.
"Lớn lên, tôi kết hôn với một người chồng cao niên. Không, nói vậy không đúng. Mấy năm trước, tờ tuần báo "Chiều thứ bảy" viết: "Một người đàn bà goá, không có kinh nghiệm về buôn bán, không có một nhà ngân hàng nào khuyên bảo, mà lại đi nghe lời đường mật của một nhà buôn, bỏ tiền bảo hiểm ra làm ăn, hoặc trữ hàng, thì mau sạt nghiệp vô cùng.