Những bà mẹ xứng đáng là bà mẹ thì tình mẫu tử là kim cương. Qua buổi tiền thanh niên rồi, bạn trai hay mắc tật hơi buồn cười nầy là vẫn ưa sự hợp lý song hễ hở môi là không lý luận mà lý sự. Một tay họ sẽ bẻ mấy cành phù dung.
Mẹ là người mà họ trìu mến nhất mà cũng ngại việc tiếc lộ những tâm tư thầm kín. Ra đến nơi, họ mua tùy sự nhó còn lại chút ít trong trí: mì thánh, chỉ, vắt gì cũng được. Yêu ai là tự hiến và tận hiến cho người ấy.
Có lắm bạn trai mất đi nét mặt non nớt, êm diệu của thời măng sữa. Từ Hải chết thảm thương. Tôi không hiểu kỳ cục là tội lỗi đâu, mà hiểu là dị thường kiểu con nít.
Cha thì lạc hậu, nghiêm khắc, mẹ thì lỗi thời, ưa đay nghiến. Trong mấy chương sau tôi sẽ bàn rộng về vấn đề này. Về lợi ích của hai thứ tinh thần nầy, là chúng bỏ túc nhau.
Thì tôi đã nói đ àn ông có bản chất bội bạc. nhưng vào hoa niên, có những buổi chiều họ giựt mình, đứng lại trong tâm hồn, thinh lặng thấy rằng vườn lòng ai đã gieo bao giống tâm tình mà nay họ nhận thức được hương vị của nhiều cỏ hoa tình cảm lạ. Trong cuộc sống xã hội, khó tính chuyện gì với họ dứt khoát, thành công lắm.
Còn tình của bạn trai sâu ở trong lòng hơn là rộng và tỷ mỷ ở mặt ngoài. Mấy năm làm Hiệu trưởng và Giám đốc cho mấy trường ttrung học tôi có chút kinh nghiệm nầy là cách chung nữ sinh dễ dạy, nam sinh hay nói nghịch. Nhưng chưa có sự nhấn mạnh về tính giáo dục trong gia đình và ở học đường thì các tổ chức tôi sợ khó đi sâu vào tâm hồn tuổi xuân.
Còn các bắp thịt thì tha hồ nẩy nở chiều dài cũng như chiều to. Cha không bao giờ yêu mẹ mà keo kiết để mẹ túng thiếu. Hay họ chịu sự đàn áp của cha mẹ độc tài khắc nghiệt.
Họ có xu hướng tự cho mình đã quá khôn ngoan, đã suy xét kỹ điều mình nói, làm. Nhưng trước mặt bạn gái họ vẫn tự đắc mình là con trai, có chút đ àn ông trong đó. Quái tật này nầy chẳng những làm tổn hại cơ thể mà còn làm tiêu ma nghị lực và làm cho đời sống luân lý phải suy tàn.
từ trước tôi lầm những nữ sinh ngồi trong lớp như Phật đúc, không biết gì. Có thể không nên gọi nó là tâm giao vì kẻ thi hành nó chỉ tìm lạc thú thể xác cho nhau. Lời này còn nói lên tình yêu quan phòng của tạo hóa khi đã sáng tạo nhân loại.
Họ có bổn phận thánh hóa các tầng lớp nhân dân, chỉ cho họ nhận thấy vì tình yêu, vô bờ bến của thượng đế sáng chế, cứu thế, lập bí tích thánh thể và luôn luôn quan phòng đời sống vật chất, tinh thần, tâm đức và xã hội của từng cá nhân. Chừng nỗi cọc, có kẻ xúi dục hay lòng tự ái bị chạm quá, thì bạn trai không nhịn ai đâu. Đừng ai có ý nghĩ bạn trai tìm những sa đọa của các nhân vật trong sách.