Tôi trả lời rằng người đó có lẽ không được dân chúng ủng hộ và nếu cử y có lẽ thất sách. Nhiều năm trước, một khách hàng giận dữ bước vào văn phòng ông J. Nhưng chúng ta hãy đọc đã.
Trong phiên nhóm, một ông tòa hỏi ông S. Bạn cũng có thể bắt một người làm công phải chăm chỉ làm việc cho tới khi bạn quay lưng đi, bằng cách dọa tống cổ hắn ra cửa. ý nghĩa của những cử chỉ nhỏ nhặt đó sâu xa tới như vậy.
Tôi là Dale Carnegie. Ông thú rằng hồi thiếu thời, ông đã mắc những tội lỗi không thể tưởng tượng được, cả tội giết người nữa và để chuộc tội, ông nhất định theo đúng giáo lý Cơ Đốc. Thiệt hiếm thấy được một người trong giới của bà, có học thức như bà lại chịu khó viết thư chỉ bảo cho những diễn giả trước máy truyền thanh; tôi mong rằng bà sẽ có lòng tốt để ý tới những bài diễn thuyết sau này của tôi nữa.
Đó chỉ là lời khen, không hơn không kém, nhưng lời khen đó đã xoay hẳn cục diện đời ông. Trong thời gian đó, bà kêu điện thoại hỏi một người chủ cũ về hạnh kiểm của chị ta. Mười lần thì có tới chín lần những đối thủ, sau cuộc tranh biện, vẫn tin chắc rằng mình có lý.
Ông Grammond trả lời: "Tự nhiên. Lúc lâm chung, bà thú với con gái bà rằng: "Chính má đã làm cho ba các con chết". Và xin ông nhớ kèm thêm một nụ cười với vài lời âu yếm.
Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ. Bà ta hé mở cánh cửa rộng thêm chút nữa rồi nhìn chúng tôi từ đầu tới chân, với một vẻ nghi ngờ. Chúng ta nên nhớ rằng những người mà ngày mai chúng ta sẽ gặp, cũng có những nhược điểm như Tổng thống Wilson.
Các nhà chính trị Đức hoảng sợ. Mà chính nụ cười quyến rũ của ông lại là khả năng khả ái nhất. Con chơi bi, đầu gối quỳ lên cát, vớ rách hở cả thịt ra.
Họ nghĩ tới họ, sáng, chiều, và tối. Nhờ họ, ta sống được phong lưu. Đàn bà đã chẳng cho đàn ông biết tất cả những bí mật của mình ư? Chẳng chỉ cho đàn ông biết cách dẫn dụ mình sao? Cho nên khi thấy đàn ông thích quạu quọ, gây lộn, để rồi phải chịu cảnh cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt, cửa nhà tan hoang, hơn là chịu nghe lời năn nỉ của mình mà chiều chuộng mình một chút, đối đãi với mình cho mình vui lòng một chút, thì đàn bà tức tối vô cùng, và hết sức tức tối thì đến thất vọng!".
Bạn có tự cho rằng mình hơn người ấn Độ không? Đó là quyền của bạn. Nhưng bây giờ tôi quen rồi; với lại bận việc nhiều quá, có khi hàng tuần không để ý tới những trang hoàng đó. Lớn lên, ông làm chính trị, tập nhớ tên họ và vẻ mặt của người khác, mà lần lần trí nhớ đó trở nên kỳ diệu.
Ông thấy đó là một dịp phụng sự một lý tưởng cao cả và trở nên bất hủ. "Từ hồi đó, ông đã kiếm việc cho nhiều hướng đạo sinh của chúng tôi mà cha mẹ nghèo. Webb, thanh tra Công ty Điện khí ở Philadelphie, cũng tìm thấy chân lý đó khi ông đi thanh tra tại Pensylvanie.