Tôi tiếp: - Anh Emile, tôi tính thết vài bữa tiệc nữa. Chaliapine thở dài nói: "Ông ráng đợi chút nữa trở lại coi. Vậy mà sau thành một trong những nhà xuất bản tạp chí lớn nhất ở châu Mỹ.
Chỉ một sự hăm hở tự nhiên lại hôn cha trước khi đi ngủ, đủ chứng điều đó. Chính nhờ phương pháp làm cho người ta "gật đầu" đó, mà ông James Emerson, thủ quỹ tại một ngân hàng, làm cho ngân hàng đó khỏi mất một thân chủ. Họ biết rõ hơn bạn công việc của họ, vấn đề của họ.
Mà cả Dutch Schluts, một trong những tên cướp lợi hại nhất ở Nữu Ước cũng tuyên bố với một ký giả rằng y là ân nhân của thiên hạ. Tôi ngạc nhiên lắm, hỏi: - Tại sao? Tại sao vậy? - Vì nó nóng quá, rờ tới, cháy tay đi. Sự thiếu lịch sự giết chết ái tình.
Và điều này quan trọng nhất, dù ông lập tâm thi hành bất cứ công cuộc gì, không bao giờ bà nghi rằng ông có thể thất bại được. Nếu chẳng may, bắt đầu câu chuyện với một người, bạn đã làm cho người đó nói "không", thì sau này muốn làm cho người đó đổi ý mà nó "có", bạn phải dùng không biết bao nhiêu là khôn khéo và kiên tâm mới được. Xin các bạn để ý rằng tôi không hề xin giảm giá nhé.
Mà tâm hồn con đại lượng, cao thượng, trung trực biết bao! Trái tim nhỏ của con mênh mông như bình minh ló sau rặng đồi. Ông gợi tới một tình đáng kính và rất trong sạch, tình con yêu và kính mẹ. Nhưng tôi cũng hiểu thầy.
Một vài nhà xuất bản muốn rằng những bức quảng cáo họ đặt phải làm liền. Hồi ông Théodore Roosevelt còn làm Tổng thống, ông thú rằng trong trăm lần, ông chỉ chắc xét đoán đúng được bảy mươi lăm lần là nhiều; khả năng của ông không thể hơn được nữa. Chị như bê con, đưa ngón tay vào mõm con vật như mẹ cho con bú, và con vật ngoan ngoãn đi theo ngón tay chị mà vào chuồng.
ít lâu sau, có người kêu điện thoại nhà tôi chạy lại trả lời. Như vậy chẳng hơn ư? Xa vọng mà giữ được trong những giới hạn cho vừa phải thì tốt nhiều hơn là hại.
Ông trả lời một vài câu thôi, rồi nhất định không trả lời những câu khác. Đàn ông bao giờ cũng muốn lánh mặt một người đàn bà gắt gỏng. Ông thấy liền những lợi của một thái độ như vậy: nói chuyện với người khác thấy vui hơn, ý kiến của ông được người khác công nhận ngay, và khi ông lầm lỗi thì không hối hận nhiều nữa; những đối thủ của ông chịu bỏ quan niệm của họ để theo quan niệm của ông.
Ông làm cách nào? Ông tìm trong quan điểm của hai người, tất cả những chỗ mà ông cho là công bằng, ông đem phô bày ra và ca tụng, không cho ai là trái hết, dù cuộc tranh biện kết cục ra sao cũng vậy. Hoặc vì không từ chối được vì sợ mắc cỡ. Nếu tôi lầm, tôi sẽ đổi ý kiến tôi.
Lựa năm sáu bức phác họa còn dở dang, ông chạy lại nhà chế tạo và nói: "Thưa ông, tôi muốn xin ông giúp tôi một việc. Sách dày 307 trang, bằng một cuốn sách đáng giá hai đồng. Ông thân ông làm thợ rèn và hồi nhỏ ông học ít lắm.