James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Tớ phải cảm ơn cô ấy vì điều đó! - Jones chia sẻ một cách tự nhiên và nhẹ nhàng. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.
Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình.
Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. - Thưa ông, thật lòng tôi không hiểu ý ông muốn nói gì? Vì sao ông lại bảo ông mới là người đã gây ra mọi chuyện. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa.
Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này. Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra.
Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. - James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh.
Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. Đó là, khi nhân viên hoàn tất bất cứ công việc nào mà cậu đã giao, hãy nhớ luôn lập bản tổng kết công việc. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.
Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
James cảm thấy rất vui. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại?
Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. - À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người.
Sau đó, giảm dần đi. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm.